- để xem em với chị solo ai hơn nha...em cũg có biết trò này bên đó rồi...
Nó tung tăng chạy vào...giọng ý ới :
- chào chú...cho cháu 3 máy với .....
Nó vừa mới hét xong..."bụp"... nó ăn ngay chiếc dép vào mặt...tên kia nói :
- Nhỏ miệng xí đi
Nó nhìn rồi hét lên
- Osin...dám ném dép vào mặt ta àk....được lắm...ném ta nàz...ném tau naz"
Cứ 1 câu nó lại đập đầu thằng osin vào bàn phím...thằng osin hét:
- cô...cô..làm gì thế...hả
nó khoan tay trước bụng nói:
- đánh osin...không bít hả...về học lại mẫu giáo đj... hahahaha
2 đứa đang cãi nhau thì em nó bước vào....em nó hét lên nhãy tới chỗ thằng osin:
- Tên kia..làm gì chị bà thế hã....mún hết sống phải ko? hay là muốn đj vào răng hàm mặt??????????
Vừa nói xong...em nó giật mình vì câu nói của thằng osin
- H.....À.....M....Y....
em nó xách tay thằng osjn:
- cái ông kia...lúc sáng đj đâu để tui chờ mãi...lại bị người khác nhận nhầm nữa chớ....chết nè...chết nè...
1 câu chết nè đầu thằng osjn lại bị đập vào bàn phím ( 2 chị em giống nhau hết biết )
thằng osjn ngóc đầu dậy :
- Nè mà sao Nhok kia giống bà thế?????????
nó lườm lườm :
- Nhok àk...cho nói lại đó....có muốn đj city não không hã
thằng osjn giật mình ( mặt nó trông gian quá ) :
- dạ.....chị....ý quên...cô chủ
nó nghêng cái mặt lên cười ha hả :
- giỏi giỏi...thôi về nhà giọn WC cho chị nhanh ....
em nó ngạc nhiên:
- ủa! ông là osin của chị tui ak
thằng osin ra vẻ tội nghiệp:
- bị ép thui...ngu gì làm osin cho người có vấn đề thần kinh này...
em nó giơ tay ra dọa:
- dám nói xấu chị tui ak....muốn ăn vào mồm ko...
thằng osin mắt nhắm nghiền:
- chị...chị pà...ak???????? hèn gì khi sáng tui nhầm bà với bà kia cuối cùng phải làm osin mà không phải osin nữa...phải kiu là nô lệ mới đúng
nó đứng cười sằng sặc:
- ai mượn đùa đai đen tam đẳng làm gì
thằng osin trợn ngược mắt :
- Ặc..gớm
Đang nói chuyện hay ho....cả bọn giật mình vì tiếng hét của nhỏ Trang...
- AAAAAAAAAAAAAAAAAA
nó hỏi"
-chuyện gì thế bồ....
nhỏ Trang nói mà mắt không rời khỏi màn hình :
- tức quá...lại thua rồi....
em nó chọt vô:
- ai thế hả Trang....
Trang bấm lia lịa....miệng vẫn nói :
- đợi Trang hỏi đã
nó nói :
- sao rồi....đứa nào thế
nhỏ Trang hình như ko tin vào mắt mình...miệng lắp bắp:
- t....u....ấ....ak mà Trang ko biết nữa.....nghe nói thế
nó chen vào:
- wow...nhìn đẹp nhở....toàn đồ vcoin...chắc là công tử nhà giàu rồi....đợi vào với nha...
nó nghĩ thầm :" cưa thằng này xin tiền nạp vcoin"
em nó hét:
- đợi em với
đứa nào cũg vào vị trí chiến đấu ( vào nhãy ák ) thì có 1 đứa xuất hiện....nó hét:
-kick đj...
thằng osin miệng to ko kém :
- eeeeeee đừng.....tui ák....
em nó trừng trừng nhìn thằng osin:
- láo naz"!!!!!!thế mà trước giờ nói ko biết chơi hóa ra là chơi một mình.....đc lắm...tí cho ông biết tay tui....
thằng osin nói:
- tội tui mà....tui mới tập chơi thôi mà
nó mỉa mai:
- ờ...mới tập mà ghê hè...mới lv 34 chơ mấy...thôi...vào nhãy cho rồi...nói nhiều tốn nước bọt
tụi nó vào nhãy trông khí thế nhưng mà nhãy dở ẹc ( trừ nó )....nó lên giọng :
- hehehe...tui bêy kém thế....nhãy mãi mà thua ak...gì cũg phải được như đêy chớ....hehe
trừ nó và tác giả ra thì có một chuyện cực kì siu pro
Trừ nó ra chẳng ai biết một câu chuyện cực kì siu pro là : NÓ ĐANG CƯA HẮN....để Tg trích một đoạn trong đó nghe:
- pe_lun_lute : ( đêy là con au của nó ) : chào anh, cho pé làm quen nha....
- -§høç-ßøy- : ( đêy là con au của hắn ) : uk...chào pé...
- Pe_lun_kute : anh ở đâu zị ( tiến nhanh thắng nhanh ák )
- -§høç-ßøy- : ở TP đó pé...
- pe_lun_kute : hay quá...anh ở quận mấy
- -§høç-ßøy-: Q4
- pe_lun_kute : a...hay ghê...anh tên gì nhở. ...
- -§høç-ßøy- : pé kêu là Hải cũg đc ( nói láo tên òy nì )
- pe_lun_kute : em là Lê Hoài ( từ sau ko nói ...khiếp )
hắn nhìn chằm chằm vào máy tính tưởng nhỏ đó đánh thiếu nên hắn hỏi lại :
- -§høç-ßøy- : Lê Hoài nào nhỉ...sao anh k biết
Nó cười ,vừa nghĩ : " hehe, sao biết được, người ngu với người thông khác nhay ở chỗ đó "
Vào ván nhãy mà cả hai vẫn chat với nhau ( 1 tay nhãy, một tay bấm ...1 công đôi việc ) nó nghĩ : " thằng này dích chắc " còn hắn thì nghĩ :" con nì xiu lòng mình rồi " ( lạy hai ông bà ni )...sau đó tụi nó vào nhãy club...nó và hắn 1 cặp...thằng osin và em nó một cặp...nhỏ Trang và xã nó trong au là 1 cặp ( vì hắn ko cho nhỏ Trang biết rằng mình có chơi audition)....đội của nó đang đứng đầu và dự định nhãy xong sẽ ghép đôi.....
nó xin hắn njck yh :
- pe_lun_kute : Ck ơi cho em njck yh đc huk ( đổi xưng hô rồi kìa...ngoài đời chắc phải còn lâu )
- -§høç-ßøy- : njck Ck nà tinhanhchimot_yeuamnhieu
- pe_lun_kute : hj
hiện tại tụi nó đã ra yh chat với nhau nhưng cũg chỉ đc một lúc vì nó và em nó phải về....
Mấy ngày sau...nhỏ Trang đến nhà hắn chơi, và thế là....
- anh Tuấn ơi, con au này của ai mà trông quen thế.....A đêy là xã của nhỏ My mà
hắn lắp bắp :
- ơ..ơ...ơ... đây là con của anh mà (hắn chả muốn giấu nữa )
nhỏ Trang trợn mắt lên :
- hữ...sao anh nói ko biêt chơi mà...hóa ra là anh lừa em
hắn ra vẻ ăn năn :
- cho anh xin lỗi mà...chỉ là ghép đôi với nhỏ My chứ có làm gì đâu
Bỗng nhiên nó online ( onl đúng lúc quá trời )
- emlacuadoianh : Ck ơi...vào au nào
- tinhanhchimot :
nhỏ Trang nhìn vào máy :
- cái...cái...cái.. gì đêy....sao lại thế
hắn tắt phụt computer :
- a...a....a ko có gì
nhỏ Trang tức lên:
- ko có gì...ko có gì thế thì sao anh lại phải tắt máy...anh với con My là gì của nhau.... vợ chồng ak...hạnh phúc quá nhỉ...
hắn nói lại:
- em nhầm rồi...đó chỉ là ảo thôi...anh là người yêu em mà
nhỏ Trang tức tối hét lên :
- em ko tin...anh tránh xa em ra...em biết rồi...hèn gì dạo này thấy anh lạnh lùng với em...thì ra là vì nhỏ My
Nhỏ Trang chạy đj....hắn đuổi theo..ko kịp....về tới nhà..nhỏ Trang lật quyển nhật kí ra và viết :
" lê hoài my, cô mà giám đối đầu với tôi ak!!!! cô sẽ không hơn đc tôi đâu....tôi sẽ cho cô thấy tình yêu giữa cô và tuấn chỉ là ảo mà thôi và sau ảo sẽ là những giọt nc" mắt thấm đẫm....không có gì khác đc đâu..."
Nhỏ Trang gấp lại quyển nhật kí...nhỏ tức nó ghê lắm mà chẳng làm gì đc...cho đến 1 ngày ba nó đj khỏi chỉ còn có nó và em nó ở nhà
Đến một ngày...ba nó đj khỏi...chỉ còn nó với em nó ở nhà...nó kêu em nó:
- Ê...miu ơi ( tên em nó ở nhà ák )...kiu thằng osin qua dọn nhà coi...bẩn quá
Em nó cười :
- sao chị cứ kiu osin...osin mãi thế...thằng ý tên Huy Vũ mà
Nó tặc lưỡi:
- kệ....tên gì đó cũg đc...kệ hắn y...osin vẫn là osin mà...
Em nó chạy vào gọi điện cho thằng osin :
" - Alo...Huy Vũ hả...Hà My đêy
- Có chuyện gì ko bà...
- Chị tui kêu ông qua dọn nhà, nấy ăn, rửa chén bát, giặt áo quần cho chúng tôi kìa..
- Hã...có chắc ko thế
- 100% sữa vinamilk nguyên chất....mà có qua ko...hay để tui lôi ông về đây
- được rồi...đợi tôi một tí
Vì đã có thằng osin nên nó chạy lon ton ra ngoài đường...ko kịp nhìn đường mà cứ chạy cho nhanh....nó vẫn hồn nhiên như vậy mà ko biết mình chuẩn bị
- AAAAAAAAAAAAAAAAA..._tiếng nó la thất thanh _ may quá...tí nữa vô hòm nằm òy...
Giống như thế rồi mà nó vẫn chưa trừa...vừa đj vừa nghĩ hôm nay mà gặp Hải ( hắn ak ) thì chắc chắn nó sẽ đòi gặp mặt...đang với ý nghĩ trên mấy thì:
- ê...hoài my _ hắn kêu
Nó giả bộ nhìn đồng hồ làm như có việc gấp lắm :
- ông hã...có chuyện gì không
Hắn nói :
- ak...không...cô đj dạo với tui một lúc được ko...tui đang chán nè
Nó xua tay :
- thôi...ông qua kêu con Trang đy...bây giờ tui đang....( chả biết làm gì cả )
Mặt hắn buồn thiu:
- con Trang đang giận tui mà...tui ko có dám qua
Nó ngạc nhiên hỏi :
- ui chời...sao giận nhau hay zị...nghe nhỏ nói chưa bao giờ giận nhau mà...sao thế
Hắn nói :
- cô đj với tui..tui kể cho...đc ko
Nó cười :
- ờ..thế cũg đc
Hắn và nó đj cùng nhau trong công viên...nhìn 2 đứa nó xứng đôi vừa lứa ghê lắm nhưng... nếu hắn mà đj với nhỏ Trang thì đẹp đôi hơn ( cái này là nó nghĩ ak nha )
Tối hôm đó...nó vừa chợp mắt một lúc thì nằm mơ thấy hắn...nó bật dậy mồm van :
- ui...mẹ ơi...ác mộng trời ban
Nó nằm xuống và ngủ tiếp và cũg nhìn thấy như lúc nãy...nhưng mà bây giờ nó buồn ngủ quá rồi bặt dậy ko nổi nữa...ở nhà hắn...hắn vẫn đang còn thức, ngồi học bài ( siêng gớm ) hắn vẫn chưa ngủ nên tg cũg ko biết hắn mơ thấy gì.....
Hôm sau....là ngày tết trung thu...tụi nó gồm : nó, em nó, thằng osin, nhỏ Trang và hắn đj cùng nhau...nói chung là 1 nhóm sáng lóa...nhưng trong đó sáng nhất vẫn là chị em tụi nó ( đã giống nhau còn mặc đồ y hệt...khổ ). Hắn nhìn nó và em nó rồi hỏi nhỏ Trang:
- 2 đứa này là chị em sinh đôi thật ak...giống nhau thật đó...lần trước gặp em Hoài My mà ko biết...ôi chao...giống nhau thế này
Nhỏ Trang cười:
- uk...2 chị em này giống nhau như đúc...lớp em có nhiều đứa nhầm rồi...đã thế tên còn giống nhau nữa chứ...nhưng 2 đứa này có 1 điểm khác biệt...đố anh là chỗ nào
Hắn gãi đầu :
- hỳ cái này anh chịu
Nhỏ Trang nói :
- hoài my có 2 cái răng khểnh....hà my chỉ có 1 cái thôi....hơn nữa hoài my có đj học võ...còn em nó thì ko
- ui...học võ hèn gì ghê vậy
Nhỏ Trang chỉ :
- anh nhìn tụi nó kìa
Nhìn theo tay nhỏ Trang chỉ, hắn thấy nó và em nó đang ức hiếp thằng osin...hắn cười thầm trong bụng mà ko biết mình đã yêu nó mất rồi....lúc về, vì mệt quá nên hắn đj ngủ luôn...trong mơ hắn thấy nó, vẫn thế, lanh chanh tinh nghịch như ngày nào....hắn còn thấy nó bị xe tông, vào viện nữa chứ...hắn choàng dậy...mắt hắn hình như đã ươn ướt thì phải...hắn nghĩ đó chỉ là mơ thôi nhưng hắn đâu có biết rằng đêy là giấc mơ báo trước tương lai
Vậy là chỉ còn 2 ngày nữa là em nó và thằng osin đj du học lại...nó buồn lắm ( vì chẳng ai hiểu nó bằng em nó cả )...sáng hôm đó, nó và em nó đi dạo...em nó hỏi :
- hình như chị buồn vì chuyện gì phải ko
Nó nói :
- ko buồn vì chuyện em đj du học tiếp chứ sao
Em nó nói:
- không phải...hình như cong có chuyện gì đó khác
Đúng là không ai hiểu nó bằng em nó...nó nói :
- Ak...mà chị cũng ko biết nữa
Em nó nũng nịu:
- chị kể cho em nghe đj mà
Nó kể cho em nó nghe về ác mộng trời ban cho nó ngày hôm đó...rồi kể luôn cả chuyện nó nghi ngờ Ck của nó trong au là hắn nữa...vừa mới kể ra chưa thấy lòng nhẹ nhõm thì em nó đã phán 1 câu xanh rờn:
- chị thik thằng đó rồi phải ko
Rồi em nó ôm chầm lấy nó
- oa...hắn làm chị em yêu òy...hjhjhjh...trái tim sắt đã có chủ...
- hức...em đùa chị ak ( nói thế chứ trong lòng cũg vui lắm )
Hai hôm sau....là cái ngày mà em nó phải xa VN qua Mĩ học tiếp...cả bọn nó tập hợp để chia tay 2 đứa kia đj học...chị em nó ôm nhau khóc suốt...hắn và thằng osin thì bắt tay nhau chia tay thôi....bây giờ chỉ còn lại đúng 3 đứa...tình cảm giữa hắn và nó ngày càng sâu đậm cho đến 1 hôm...em nó nhắn tin cho nó ( đúng hơn là điện thoại ba nó )
" chị ơi hôm nay là sinh nhật bọn mình rồi ( hình như là đòi quà )....em chúc chị vui vẻ nha "
Nó cười, nhắn tin lại cho em nó :
" em cũg vậy nha "
2 chị em nó tuy xa mà gần, tuy hai mà một...cả 2 đứa nó đang rất vui vì là sinh nhật của cả 2 mà...hôm nay, tó tự hứa sẽ dảnh cho mình một ngày để thoải mái ( đễ hiểu thôi...chủ nhật mà )...dang bước trên đường thì nó thấy hắn...trông hắn như người mất hồn, hắn bước qua đường mà ko nhìn xe ( ưng chết ak cưng...cưng chết chị lấy cái gì mà viết bây giờ )
Quay lại 3 tiếng đồng hồ trước xem có chuyện gì đã xảy ra với hắn.....7h sáng tại café Thiên Đàng...tiếng cãi nhau lanh lảnh ở trong quán...nhỏ Trang tức giận hét lên :
- anh nói thật đy...anh yêu nhỏ My phải không????
Hắn cứ liên mồm :
- ko...ko phải mà
Nhỏ Trang tức giận :
- em sẽ không bào giờ tin anh nữa.. anh lừa em quá nhiều lần rồi...để rồi anh xem...chỉ có em mới có thể làm người yêu anh thôi. Nhỏ nhà nghèo đó ko hợp anh hiểu ko...anh cứ chờ xem em sẽ làm gì với con nhỏ đó
Nói rồi nhỏ Trang bước ra khỏi quán...để lại hắn một mình ( bên cạnh cái hóa đơn tính tiền )...hắn bước ra khỏi quán với bộ mặt sững sờ, buồn tủi, đau đớn ( nhìn mà cú như là thik chết )...quay về với hiện tại...nó đang đứng bên cạnh hắn :
- ê...anh làm sao thế...mặt anh sao buồn vậy....mất hồn ak ( độc thoại )
Hắn nghe thấy nhưng mà không trả lời, hắn vẫn cứ tiếp tục bước đi .nó kéo hắn lại :
- thằng này...mày bị làm sao thế hã ( tức lên rồi đó )
Hắn lôi tay nó ra. Hắn tiếp tục đi, đi không xác định được ( được chớ sao ko...đường về nhà hắn mà )...nhìn thấy hắn như vậy, tim nó như nhói lên một cái....
Qua Mĩ xem em nó và thằng osin đón sinh nhật em nó thế nào nha....em nó hét vào tai thằng osin :
- làm gì mà mới 5h sáng mà kêu người ta dậy hã.....còn đi đâu nữa...tui đang buồn ngủ mà
Thằng osin hét lại :
- đj dạo cho mát, sáng nào ở VN bà cũg đj sao giờ bà nhác thế
Em nó cười :
- hôm nay ông ăn phải gan báo hay sao mà giám lên tiếng với tui hã ....thik chết ko con ( = tuổi nhau mà kiu = con..... amen )...ở Vn ngày nào bà cũg đj đó thì sao ( em nó ngẫm nghĩ lại: có bao giờ cho thăng ngốc này biết đâu nhở ) mà sao biết tui sáng nào cũg chạy thể dục hã
Thằng osin nói:
- chuyện gì mà tui chả biết. tiên mà
Em nó nói :
- tiên ở đâu ra...có mà ông điên thì có
Thằng osin cười :
- ờ..thì ko có..mà thì sao tôi kiu bà dậy tập thể dục vừa có sức khỏe, vừa làm đẹp nữa
Em nó hét lên:
-đẹp gì mà đẹp...thêm xấu thì có...về cho rồi...vừa đi vừa **** ông thế này chắc họ tưỡng tui điên quá
- điên thật mà...sợ gì_ thằng osin nói mà em nó phụt lửa
Em nó nói :
- thế ông đi một mình cho đẹp người...tui về ak...sáng nay phải onl sớm nữa
Thằng osin hỏi:
- làm gì mà lên sớm thế
- lên chat với cô chủ của ông
Thằng osin ngẫm nghĩ một lát rồi nói :
- hôm nay hình như là sinh nhật bà
Em nó tự nhiên cười lên như điên :
- hehehe...cũng nhớ nhỉ...tui tưởng ông ko nhớ nữa chứ
-sinh nhật bà mà tui ko nhớ chắc chết sớm quá....
Em nó nói :
- năm nay ông đừng tặng quà kinh dị như năm ngoái ak nha
Thằng osin đứng chống nạnh..cười :
- hehehe...sao giống được tất nhiên phải kinh dị hơn năm ngoái rồi
Em nó hét lên :
- Á Á Á Á...nên nhớ tui íu tim nha...tui mà bị gì ák tui kiu chị tui qua róck xương ông đem nấu cháo luôn ák
- chời sao kiu bà cố zữ thế...tổn thọ ta giờ...ta mà chết thì cũg kéo ngươi chết theo...hehe
- 2 chị em bà ác như nhau
Em nó nghêng nghêng cái mặt lên :
- tất nhiên ko ác ko phải là chị em nhà họ Lê
-đúng đúng
Quay lại với chuyện của nó...nó chả hiểu hắn nữa...chắc hôm nay hắn chạm dây thần kinh rồi...thôi kệ nó vẫn cứ bước vào nhà hàng...vừa đi nó vừa lẩm bẩm :
- hôm nay phải ăn thiệt nhìu....con heo cũg đáng
Vào quán ăn...nó kêu ra đầy món....vừa ăn vừa xuýt xoa :
- trời ơi ngon quá
Nó ăn hết chừng 1 tiếng thì bước ra với cái bụng to thế này nè....chắc chắn tăng hơn 5 cân.....nó đâng đj qua nhà nhỏ Trang....thấy nhỏ Trang nhìn nó như vui lắm :
- bồ hã....qua đêy tui nhờ tí nàk
Nó nói :
- uk đợi tui xíu
Nó chạy vào, miệng vẫn ko ngừng cười...nó định hỏi nhỏ Trang vì sao hắn buồn như thế.chưa kịp hỏi thì:
-happy birday to bồ...vào nhà ăn bánh nào... bánh này tui tự làm đó...bà xem ăn có đc ko nha....
Vì nhỏ Trang cố ý chọc tức nó nên nhỏ Trang đã : bỏ vỏ trứng vào, bỏ muối vào thay đường, bỏ ớt thay cho dâu tây...vừa mới cắm một miếng bánh nó liền hét lên :
- wow bồ làm sao hay zị...bánh ko ngọt màk mặn...dâu ko chua màk cay....như thế thì ko thấy ớn...tui thik lắm...khi nào bồ chỉ tui làm với nha
Nhỏ Trang miệng há hốc :
- hã...
Nó hỏi :
- có chuyện gì ak
- ak...ko
Nhỏ Trang nói thật vẫn chưa hết sock..làm bánh giống thế mà nó bảo ngon...sao mà ngon được nhỉ....chắc nó nói thế cho nhỏ Trang khỏi tự ái ý mà...nhỏ Trang nói :
- bồ có chắc không thế...tui bỏ đường sao mà mặn được...bỏ dâu tây sao mà cay được nhỉ...để tui xem nàk
Nó nói:
- bồ ăn thử đy...giống thế thật mà...ak tui có chuyện này hỏi bồ nàk
Nhỏ Trang thử cắm một miếng...đúng là ngon thật....nhỏ Trang nói :
- ui ngon thật bà ak...khi nào tui thử làm lại coi...hjhjhjh
Nhỏ Trang tội thật...muốn đầu độc nó mà cũg ko đc nữa....nó cười nhạt rồi nói :
- sao mà Tuấn buồn thế...bồ với hắn có chuyện gì ak
- không...có chuyện gì đâu...tui với hắn vẫn bình thường mà
Nó nói mà mắt ko nhìn vào nhỏ Trang :
- uk đúng là ko có chuyện gì thật
Nhỏ Trang ngoài cười nhưng trong lòng vẫn đang rỉ máu...nhỏ biết hắn yêu nó...và cũg biết nó đã thik hắn...nhỏ làm sao có thể chịu đựng được khi mà người mình yêu đi thik một người khác mà đó lại là chính là bạn thân nhất nữa chứ....dù có là thần tiên thì cũg ko thể nào chịu đựng được....nhỏ như vậy mà có ai biết....ngày nào nhỏ cũg ngồi ngắm mình trong gương...nói một mình...cuời một mình. Đâu có ai biết và hiểu cho nhỏ....giờ nhỏ đang rất buồn...lại còn nghe những câu hỏi về chuyện của hắn nữa...nhỏ Trang nói :
- mà....mà ... sao bồ hỏi thế..
Nó cười:
- àk...khi sáng tui thấy hắn nhưng hắn như người ko có hồn ak...kêu mãi mà ko nói lại...tui tưỡng có chuyện gì
Nhỏ Trang nói;
- thì ra là thế...mà sao bồ quan tâm đến người yêu tui quá ha...
Mặt nó bắt đầu đỏ lên :
- ơ ơ ơ ... chỉ là tui...tui....lo cho bồ thui
- hihihih...hay là bầ cũg thik hắn thế...ko được đâu ak nha...hắn là của tui rồi đó...bồ ko tranh với tui đc đâu
Uk thì cứ cho là thế....đúng nó chả là gì cả....đúng thế mà....sao mà nó nghe đắng cả miệng...tưỡng chừng nó ko thể nói ko ra tiếng...cố mãi nó mới nói đc :
- bồ...nghĩ...sao..thế....tui ko thik hắn...người tui thik là xã tui trong ak kìa...bà cũng biết mà...
Nhỏ Trang nghĩ : " Con nhỏ này giả ngốc hay là nói thật thế ko biết...nhỏ này ko biết đó là Tuấn ak... ko tin nó đc....phải cẩn thận "
- ui ghê thế bồ......yêu ảo sao biết đc thằng ý tốt hay xấu...mà thằng đó có bồ chưa...bồ có biết mặt hắn ko mà nói thế....sao bồ tin người thế hã...biết người đó ra sao
Nó gãi đầu rồi cười:
- thì kệ...xem như là My ngốc đy...dù sao thì My cũg thik hắn rồi...dù sao đi nữa...cũg chấp nhận thôi...mà dù sao My cũg xấu mà...đâu xứng với ai được...
Nhỏ Trang hất tay nó ra:
- sao mà bồ nói thế được...tương lai của bồ dặt vào một người mà bồ ko quen biết ak....mà thôi..ko nói về chuyện này nữa....tặng quà cho bồ nè
Nó ngạc nhiên vì sự đối xử của nhỏ với nó....đúng là rất lạ...như muốn bảo nó rời xa cái người mà nó yêu...Nó chẳng nghĩ gì nữa...lấy tay nhận lấy món quà từ tay nhỏ Trang....nó mở gói quà to ơi mà to....boc lớp này thì có thêm lớp khác...bóc được gần 10 bao và 10 hộp....cái hộp quà to thế mà bây giờ còn có tí xíu ak...nó mở ra...một sợi dây chuyền lấp lánh gắn chữ TM...nó nghĩ đó là chữ Trang My...mà đâu có ngờ nghĩa của nó là Tuấn My...và nó cũg đâu có ngờ rằng đây chính là lần cuối cùng mà nhỏ Trang tặng quà cho nó...nhìn kĩ vào sợi dây sẽ thấy chữ T vs chữ M bị nứt một đoạn xuyên qua chữ ( ý của nhỏ Trang là chia ly ák )...bây giờ là 9h trưa ...nó về nhà trên cổcó sợi dây chuyền đó....buổi chiều....nó ngồi bên của sổ học bài, mắt nó cứ nhìn về phía xa xa, nghĩ ngợi điều gì đó. Nó biết, nó đã thik hắn rồi...nhưng nó ko dám nói bởi vì đó là bồ nhỏ Trang...nó ko muốn mất tình bạn mà bao năm nay gắn bó...vứt cây viết xuống bàn, nó ôm bụng rên và " Rầm "...nó rơi từ trên ghế xuống. nó ngất đj....và rồi sáng hôm sau.......
một tiếng kêu đánh thức nó dậy :
- con ơi dậy đj...có bạn tới thăm con kìa
nó ngồi dậy hoảng hốt nhìn xung quanh :
- ơ ơ ơ...con đang ở đâu thế này...sao con lại ở đây..con đang mơ ak
ba nó nhìn nó rồi cười :
- con bị bội thực...hôm qua con ăn phải cái gì mà hay thế
nó cười cho ba nó khỏi lo :
- hì...con ko sao đâu...ba đừng lo quá...a lúc nãy ba nó có bạn tới thăm con mà...ai thế ba
- ba cũg chả biết nữa...thằng nhóc nào đó...theo ba tới đây lúc tối...ba đuổi thằng đó về rồi nói sáng mai tới thăm cũg đc....khổ mới sáng sớm
nó nói :
- hì...ba kêu thằng đó vào đây cho con đj
ba nó chạy ra ngoài kia...một luc sau, hắn bước vào. mắt nó chớp chớp:
- ui...ui sao anh biết tui ốm mà vào thăm hay thế
hắn lắp bắp :
- a...ko có gì....chỉ là tui thấy ba cô đem cô vào bệnh viện nên tui vào xem xem có chuyện gì ko thôi....ko có chuyện gì thì tui về ak nha
nó nói :
- úi...anh tới đây rồi thì ngồi chơi đã...về làm gì
hắn tặc lưỡi :
- ờ...thế thì ngồi đây một tí cũng được....
nó cười...bỗng nhớ lại chuyện hôm qua. Nó vội hỏi hắn như sợ hắn đi mất :
- hôm qua...hôm qua ..anh sao thế...tui kêu mà sao ko trả lời...bộ bị ma lấy mất hồn ak....hay giữa anh với nhỏ Trang có chuyện gì ak...tui nghi lắm...anh mà làm gì nhỏ thì chết với tui đó ak nha
hắn cười :
- chỉ có ở với cô tui mới đc là chính mình....chuyện đó hã...ko có chuyện gì đâu...tui với nhỏ Trang vẫn bình thường
nó hình như ko nghe câu sau...nói:
- ủa thế trước giờ ông là 10 mình hã
hắn cười :
- cô nói hay quá nhỉ
nó nghêng nghêng mặt lên :
- chuyện....Lê Hoài My mà....ak mà sao anh biết tui bị bệnh mà vào thăm hay thế
hắn giả thik :
- thì tui đi ngang qua nhà cô...thấy ba cô đem cô vào bệnh viện nên tui đi theo thôi...ak mà sao cô lại vào bệnh viện thế....cô làm sao hã
nó cười :
- hehehe...giờ đang là buổi sáng... làm gì mà có trăng với sao ở đây
nó chợt nớ ra điều gì đó :
- aaaa...anh ko đi học ak...muộn rồi kìa
hắn nhìn vào đồng hồ :
- ui chết cha...mỉa nói chuyện với cô tui quên mất...hi...bye cô..tui đi học đây...học xong tui vào thăm cô tiếp
hắn chạy đi...để lại nó...nó cười, đẹp lắm...nó biết nó đã yêu hắn thật rồi...nhưng thật đau khổ khi nó chỉ dám nhìn hắn từ xa...nó đã biết yêu...mối tình tay ba...phải phải rồi... nó chỉ là người thứ 3 chen vào giữa hắn và nhỏ Trang...nó cười mà chạy nước mắt....đây là lần thứ 3 nước mắt nó rơi...năm nay sao nó buồn quá...niềm vui thì ít mà nỗi đau thì nhiều...niềm vui của nó đã với đi một nửa
Phần 3 :
lúc này hắn đang chạy lên lớp...nụ cười vẫn nằm ở trên môi...hắn vui lắm...nó đã cười với hắn...vừa vào tới lớp, nụ cười của hắn tắt hẳn khi thấy nhỏ Trang đang đứng trước mặt..hắn nói :
- em đứng đây làm gì...sao ko đj vào học
nhỏ Trang gằn giọng :
- anh mới đi đâu về
hắn nói :
- anh đj thăm nhỏ My...sao ko đc ak...em thấy sao...em sẽ phải đau khổ thôi...anh ko ngời em lại như thế
nhỏ Trang hét lên:
- em....em thì sao...chỉ vì anh đã thay đổi chạy theo con nhỏ đó thôi...nó không hơn gì em hết cả...nhà nó nghèo...nó xấu thế sao ba mẹ anh chấp nhận nó được
hắn nói :
- ờ...thì nhỏ xấu...nhưng còn đẹp hơn em...nhỏ đẹp ở tấm lòng, còn em thì sao...bây giờ anh mới biết em là người 2 mặt....chuyện này chắc chắn anh phải cảm ơn nhỏ My...nhờ nhỏ anh mới thấy đc sự giả dối của em
- em là người 2 mặt....anh nói cũng hay nhỉ...chia tay rồi anh muốn nói gì thì nói ak...anh để rồi xem...em làm gì nhỏ My
hắn vừa nghe tới đó....hắn bắt đầu lo sợ :
- em đừng đụng tới nhỏ...nhỏ đâu làm gì em cả...sao em lại có thể như thế....nhỏ My ko liên quan gì đến chuyện chúng ta đâu...đừng có giận cá mà chém thớt
- her her...nhỏ đó mà ko làm gì....em ko có đc anh thì nhỏ cũg đừng hòng...chỉ trừ khi em chết....em mới có thể cho anh và nhỏ đó được ở bên nhau
hắn cười :
- phải rồi...sẽ là như thế thôi...em sẽ ko làm gì chen vào chuyện của anh được đâu
-để rồi xem...em vào lớp đây
hắn bước vào lớp...lòng vẫn lo sợ...ko biết nhỏ Trang sẽ làm gì nó...ngồi trong lớp mà hắn cứ nghĩ đi đâu đâu...hồn hắn bay xa người chục mét là ít..hắn buớc vào lớp , lòng vẫn lo sợ ko biết nhỏ Trang sẽ làm gì nó. Ngồi trong lớp mà hồn hắn thả đi một nơi nào đó. Cô văn kêu hắn dậy trả lời câu hỏi của bài, và rồi...nãy giờ hắn có chúc tâm đâu, ko biết đang học bài gì nữa là trả lời câu hỏi...cô Văn nhẹ nhàng :
...............................................................
bạn đang đọc truyện tại Waphay.Xtgem.Com chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
- em vào phòng hiệu trưởng nhanh
hắn nói :
- lên đó làm gì thưa cô
- em cứ đi đi
hắn cứ bước lên phòng hiệu trưởng. cô hiệu trưởng hỏi mà hắn cũng chỉ đứng nhìn...chẳng trà lời mà cũg ko lên tiếng....cô hỏi :
- sao ngồi trong lớp mà em lại nhìn đi đâu...cô Thúy ( cô dạy văn ák ) kêu trả lời mà cũg ko đc là sao
-......................
- em trả lời cô nghe xem
hắn nói :
- thưa cô...do em ko trả lời được thôi
cô nhìn hắn như vật thể lạ:
- e...m...m có chắc ko thế....một học sinh suất sắc như em mà ko trả lời được câu đó ak
- thưa cô...ai mà chẳng có câu trả lời ko đc...cô nói em là thần đồng hay bác học mà cái gì em cũg biết
cô hiệu trưởng tức ko nói nên lời :
- em...em...cô đuổi học em một tuần
hắn vẫn bình thản :
- dạ...cô đuổi thì em đi....tuần sau em sẽ lên lớp lại...chào cô em đi
cô hiệu trưởng ngạc nhiên ...ko ngờ một học sinh ngoan của mình lại như thế...hắn thì cứ coi như ko có gì...vẫn cứ về lớp, lấy cặp đi....hắn đi tới chỗ nó ...vừa thấy mặt hắn nó liền hỏi :
- sao anh đi học về sớm thế .... lớp 11 hay về sớm thế này ak
hắn cười :
- sớm đâu mà sớm...bị cô đuổi học một tuần rồi
nó gãi gãi đầu :
- anh chập dây thần kinh ak...đừng đùa tui nữa
- thề...nói láo thiên lôi đánh chết tôi tại chỗ
" bùm " tiếng sét ở đâu vọng ngang qua...nó nhìn rồi cuời :
- thấy chưa...ông trời nói ông nói lao mà
hắn ôm đầu :
- ôi trời...để tui kể cho mà nghe...ko biết gì hết
hắn ngồi trên giường bệnh của nó, kể lại chuyện của hắn trông như phim chưởng, nó ngồi cười ha hả như trốn trại ra :
- anh...giang hồ nhỉ
nói tới đó thì cả hắn và nó ngồi im...ko ai nói câu gì nữa....bông nhiên...ba nó chạy vào :
- con nghe điện thoại của em kìa
nó hơn hở chụp điện thoại trên tay ba nó :
" - alo...ai ở đầu dép đó..í nhầm đầu máy
- đã đau rồi mà còn đùa...chị có làm sao ko....nghe ba nói em lo quá trời
- chị khỏe như trâu....em đừng lo...ko sao đâu
- bây giờ chị vẫn đang ở bệnh viện ak
- ờ...có thằng osin đó ko...cho chị gặp xíu "
nó cười nham hiểm, một giọng nói cắt ngang tâm trạng của nó :
" - alo...tui đây
- anh chăm sóc em tui giùm nha...đừng để em tui lo lắm vì tui quá
- ờ... khỏi nhắc tui cũg biết mà...cô cứ yên tâm
- ơ hay nhở....osin mà sao lên giọng thế nhở....dám nói với cô chủ thế đó hã...muốn não bay khỏi đầu ko...sao mà hỗn thê
- sao hỗn....tui chưa động gì đến cô nhá
- hỗn thì hỗn chứ sao...hỏi ngu
- ngu hỡ...ngu hỡ ngu mà được đi du học hỡ...chả biết ai ngu hơn ai mà kêu...lêu lêu
- ák àk...thằng này được..mày giám cải lời bà hữ...bà cũg đc đi du học mà ko đi thôi...ưng solo **** ak...võ tay chân đây pro rồi mà võ mồm cũng ko kém đâu nhá...vip ák
- ak...thui nha...hết tiền rồi
- ủa thế đây là máy ông hã (nó hạ giọng lại ) thế thui..nạp tiền rồi **** tiếp nha..pai "
thằng osin cúp máy...nó quay lại với hắn...một con người ở đâu ko rõ chỉ nhìn thấy đang cười nắc nẻ :
- ko ngờ...cô gọi điện cũg ko thua gì bên ngoài nhỉ
nó cười :
- tất nhiên...tui là thế mà...làm gì mà khác được...hehehe
hắn nói : :
- thế mà cũg cười đc thua cô luôn
Nó nói :
- à, dù sao thì anh cũng anh hùng đó, dám cãi lại cô hiệu trưởng luôn
- ko có gì...chỉ vì cô nói sai nên tôi nói lại thôi ak
Bây giờ nó và hắn lại nằm trong tình trạng im lặng. lần này hắn bắt chuyện trước :
- cô còn đau bụng nữa ko mà sao cô ăn bì mà lại bị bội thực ghê thế
- không sao...tôi đi ăn nhà hàng xong ghé qua nhà nhỏ Trang tiếp tục ăn bánh sinh nhật...mà tôi phải công nhận một điều nhỏ nấu ăn rất ngon...bánh không ngọt mà mặn, dâu ko chua mà cay...côngn hận nấu như thế sẽ không thấy ớn
- ặc có chắc không thế...bánh làm kiểu gì mà hay ghê....chắc là nhỏ cố tình rồi
Nó vênh cổ lên cãi:
- này, anh với nhỏ cặp bồ gì hay thế...hở tí là anh nói nhỏ cái này cái nọ mà tui thấy anh có gì xứng với nhỏ đâu nhỉ...chỉ bôi đen thêm vào hình tượng của nhỏ thôi...anh coi chừng đó, tôi mà mách với nhỏ thì anh đi đời....mà tui thấy bánh đó ngon thật mà. Nhưng ko hiểu sao ăn vào tôi cảm thấy
- cảm thấy sao
- ngon tuyệt
-ặc ặc...chắc cô bị vấn đề về thần kinh rồi...bánh như thế mà kêu là ngon...thế cô thử nói tại sao mà cô bị bội thực
Nó cười rồi nói :
- tất nhiên là do tôi ăn nhiều rồi,thấy chưa đâu có liên quan gì đén nhỏ
- trời, thế mà cô nói là ăn nhiều ak...phải gọi là quá nhiều...coi chừng thành heo đó ak nha
- hehe...heo cũng đáng...hôm qua sinh nhật mà chẳng vui tí nào cả, tí nữa phải vào hòm đi thăm Âu Cơ với Lạc Long Quân rồi
Hắn bĩu môi :
- èo, nó điên ko ak
- hì, thôi ko nói chuyện đó nữa, anh ra kêu ba tui vào đây, tui muốn ra viện...ko thik nằm gò bó ở đây nữa, ra ngoài đường sướng hơn
Hắn xua tay:
- thôi đi cô nương...đau với chả ốm cứ muốn ra viện là sao nhỉ...ở đây dưỡng bệnh chứ
Nó nói :
- a...cái anh này. Có ra kêu ko thì bảo....con người gì mà vô duyên thúi
- thôi được rồi tùy cô
Hắn nhìn nó một lát rồi chạy ra...ba nó chạy vào...nó kêu :
- ba ơi...mai cho con xuất viện đy ba
- thôi, sức khỏe con còn yếu. ra viện là gì
- thôi mà ba, con nhớ bạn bè nhớ ngôi nhà cần còn đập phá ý nhầm ngôi nhà cần con chăm sóc thế mà sao ba lại nỡ lòng bắt con xa nơi đó...huhuh con ko chịu đâu mà nói về vấn đề sức khỏe thì ba yên tâm...con có thể hạ một lúc 15 thằng mà ( chẳng hiểu nó đau khiểu gì )
Ba nó nghe nó nói thế + với khuôn mặt cầu xin ba nó phải xiu lòng :
- uk, nếu như con muốn thì ba chiều con vậy, bây giờ thì nhủ một giấc rồi sáng mai ba cho con tự do
Ba nó chuẩn bị bước ra nó liền kêu lại:
- à mà ba ơi, sao lúc trước ba biết nhầm con với người khác
Ba nó ngồi ở giường nó, lấy tay xoa nhẹ đầu nó :
- lúc đầu ba cũng định ko tìm con nữa đâu...nhưng con biết vì sao ko, vì nhỏ Trang đã tới nói cho ba biết sự thật, lúc đó ba thấy mình có lỗi với con ghê lắm, từ lúc đó ba biết phải chăm sóc con nhiều hơn, trước giờ ba ít chăm sóc cho cả con và Hà My...con có giận ba không
Nó ôm ba nó vào lòng :
- dạ không sao đâu ba ạ....dù sao ba cũng là ba của con
Nó nghĩ : " may mà nhớ có nhỏ Trang chứ nếu không bây giờ mình vẫn phải đang lưu lạc tại nhà mấy đứa "
Nó noi :
- dạ thui...con đi ngủ đây, bai bai ba
Ba nó bước ra...hắn trở vào với 1 tô cháo trên tay
- ăn nhanh kẻo nguội cô nương
- ui ui ui ...anh nấu đó ak...có bỏ gì vào đó không thế...muốn tui vào hòm nằm thiệt luôn ak
Hắn cầm tô cháo nói :
- hờ hờ...thế bây giờ cô có ăn không hay là để nó vào bụng tôi đây
- ák...điên ak....đói gần chết ngu gì để anh ăn
Hắn cười đáp :
- thôi ăn đi
Nó ăn ngon lành...ăn hết tô nó mới quay lại nhìn hắn và nó :
- mai tôi ra viện rồi
- ờ..kệ cô, cô ta thì kệ cô chứ chả liên quan gì đến tôi hết trơn
Nó ăn xong, hắn đem tô ra...để lại nó một mình ( ngủ mà ko để cho nó một mình ak )...nó ngủ ngon lành mà ko biết có một người đang lo lắng cho nó ...và đó chính là ba nó
Sáng hôm sau, bệnh viện đang yên lặng bông giạt mình tỉnh dậy vì tiếng kêu của nó :
- ba ơi....con ra viện được chưa
Tất cả mọi người trong phòng đó đều nhìn nó....cô y tá nói :
- em làm ơn im lặng cho mọi người ngủ
Ba nó chạy vào xin lỗi mọi người rồi quay qua nhìn nó :
- thôi con ra viện đi đừng đứng đây làm mọi người mất giấc ngủ
Nó định chạy về nhà, mới ra khỏi cổng bệnh viện thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là nhỏ Trang và Hắn...nó đứng ngoài, nấp ở cổng, nhìn vào và đã trông thấy hết....hắn nói :
- em tới đây làm gì
- em tới thăm nhỏ My sao...ko được ak...nhỏ My là của anh chắc...
Hắn tức lên :
- có phải em cố tình làm bánh như thế để cho nhỏ bị ngộ độc phải không
Nhỏ Trang nói với giọng khinh khỉnh :
- phải đó, thì sao...nhỏ bị thế anh đau lắm àk
- xin lỗi em...cho anh hỏi em và nhỏ là bạn thân kiểu gì vậy...mà không đúng cái này là phải hỏi em thân nhỏ như thế nào...kể cả bạn thân mà cũng ko tha
Nhỏ Trang bực bội hét :
- nhỏ không phải bạn của em...chính nhỏ đã làm sứt mẻ đi tình cảm đó...bây giờ giữa em và nhỏ là tình địch dù anh có nói như thế nào nữa...
- anh thật không hiểu nổi em nữa Trang ạ...một cô gái tiểu thư chính hiệu hiền lành trước kia anh yêu đâu rồi sao bây giờ anh chỉ thấy có một Trang ác quỷ thôi vậy
- chính anh, chính anh đã làm thay đổi em. Sự hiền lành đó đã bị dập nát vì sự ghen ghét đố kị rồi đó anh biết chưa
Hắn nói :
- anh nghĩ chỉ là do cảm xúc nhất thời của em thôi.anh nghĩ am sẽ tìm lại được bản thân mình như trước kia
- hahaha...anh nhầm rồi....bây giờ và mãi mãi chỉ có một Trang này nữa thôi...anh hãy chống mắt lên mà xem em là gì với nhỏ My xấu xí tội nghiệp kia
"bốp"...cái tát mà hắn dành cho nhỏ Trang...nhỏ hét lên :
-anh làm cái gì vậy...anh tưởng chúng ta chia tay rồi anh muốn làm gì thì làm sao...
Nó đứng ngoài, nó đã nghe thấy hết...nó ngồi thụp xuống bên cạnh tường...ko hiểu sao nước mắt nó lại rơi...từng dòng chảy xuống...nó nghĩ
phải, chính nó là người thứ 3 chia cắt tình cảm của nhỏ Trang và hắn...nó đứng dậy, lúc này chính là lúc mà nó cần mạnh mẽ nhất...nó định chạy ra thử hỏi xem chuyện này là như thế nào...nhưng nó ko ngờ rằng nhỏ Trang đã thấy nó...Nhỏ Trang cố làm vui vẻ lại với hắn..hắn thì ko hiểu vì sao:
- em làm cái quái gì thế_hắn nói, lúc này nhỏ Trang đang ôm chầm lấy hắn_em bỏ ra đi
Nhỏ Trang nói :
- em biết anh vẫn còn yêu em nhiều...anh nhỉ
Lúc này nó đang cố gắng cười thật tươi để chạy ra, nó ra và nó đã thấy...nhỏ Trang và hắn đang ôm nhau...ừ phải rồi, nó có là gì đâu, chắc lúc nãy nó nhìn lầm...nó cười rồi bảo :
- hai người làm cái gì ở đây thế....đây là nơi công cộng nha
Hắn lắp bắp :
- sao...sao...cô lại ở đây
Nó nhìn hắn rồi nói :
- ơ hay nhở, đây là đường do ông xây nên à...hơn nữa đang ôm nhau ấm thế làm gì mà nhận biết đc sự hiện diện của tôi
Nhỏ Trang nói :
- hỳ, nghe nói My vào bệnh viện, Trang vs Tuấn vào thăm My nè
Nó nhăn nhăn mặt:
- híc, thằng này biết lâu rồi mà, sao ko nói cho bạn tôi biết, hức hức, làm tôi ở một mình trong bệnh viện chán òm à
- thì giờ Trang đã vào với My rồi nè
Nó cố làm ra vẻ tự nhiên nhưng ko thể...nước mắt nó ko nghe lời, rơi ra...đúng là làm sao chịu được khi thấy ng" mình thik đi với người khác được chứ...nó lấy tay quyệt đi,hắn hoi :
- cô làm sao thê
- à ko sao_nó trả lời _có cái gì bay vào mắt...thôi đi về nào, tui đói bụng quá
Hắn nói :
- hôm qua bị thế vẫn chưa sợ à
- sợ gì chứ...bình thường
Nó kéo nhỏ Trang vs hắn đi...nó cầm tay hắn, tay hắn sao ấm thế, nó muốn được cầm mãi đôi tay này, nhưng nó sợ, chỉ vì thứ nó muốn mà vất đi tình bạn thì nó ko cần...nó chỉ mong hắn bớt quan tâm đó đi một cút thì nó đã vui rồi...nó lôi cả nhỏ Trang và hắn vào 1 quán ăn trên đường:
- chú ơi, cho cháu 3 tô mì nhá_nó kêu lên
- rồi ra liền giờ
Nó cười, hắn nhìn nó chằm chằm như sợ nó sẽ thoát khỏi bàn tay hắn vậy...thấy thế nhỏ Trang liền véo 1 cái bên hông hắn..hắn hét lên :
- á á á....cái gì thế
Nó và nhỏ trang cũng cười :
- ngu thì cho chết...ko bệnh hoạn gì ai hết
Nó và nhỏ Trang nhìn nhau...đồng thanh tiếp :
- hai đứa mình giống nhau thiệt
Hắn nhìn theo nó và nhỏ Trang rồi cười theo...nó vẫn lanh chanh như ngày nào :
- ra rồi kía, ăn nhanh đi tiếp
Hắn nhìn nó rồi thở dài:
- đi đâu nữa...đi bộ mỏi chân lắm
- đi xe đạp đôi...OK...2 người đạp tui ngồi chơi..mới đau dậy mà...nhá nhá
Hắn nói :
- khôn thế mẹ
nó cười toe :
- sao kêu tui bằng mẹ ghê thế...tui mới nhớn...chưa mẹ chưa con...ý nhầm chưa con thì sao mà kêu tui bằng mẹ được...tui mà mẹ thì anh là ba nha...hahaha
nhỏ Trang nói :
- úi úi ...My ơi....định cướp người yêu của Trang à...hức hức...Trang về mách mẹ đó
hắn biết nhỏ Trang làm thế để làm đau hắn thôi...hắn đang cười, cười lên sự giả tạo của nhỏ Trang...hắn nhìn hai đứa ăn còn hắn thì ngồi cắm đũa...nó ngẩng mặt lên :
- ý...anh ko ăn à
hắn nói :
- ko tui chưa ăn bao giờ vs có ai biết rằng có hợp vệ sinh ko
nó cúi xuống ăn tiếp :
- ờ ờ...ko ăn tí trả tiền...mà ăn thì cũng trả
- rồi, thế cũng được
nhỏ Trang ngồi giữa mà bọn nó cứ coi như ko có...nhỏ giận điên người....nhỏ Trang cố tình cho nước bay lên mặt...nhỏ nói :
- anh ơi...lau giùm em với
hắn nheo nheo mắt....hắn biết chắc chắn nhỏ có ý gì đây :
- đợi tí
hắn lấy tay quẹt vệt nước trên mặt nhỏ Trang...nó cố vờ đi ko trông thấy...nó quay đi rồi nói :
- ăn xong rồi...đứng dậy đi tiếp nào
- OK men_hắn nói
- ê...anh nhầm tui vs ai à...tui là girl chính cống...men ở đâu ra hả...học nhiều loạn rồi hả
nhắc đến chữ học nó mới nhớ ra....gì chứ hôm nay là ngày đi học chứ ko phải là ngày nghỉ....mà tại sao nhỏ Trang lại đến đây đi chơi với nó, nó buột miệng hỏi :
- Trang bồ cúp tiết àk
nhỏ Trang bối rối :
- à...ko có....hôm nay trường được nghỉ mà
hắn nhìn nhỏ Trang có vẻ ái ngại :
- hôm nay có phải ngày lễ, ngày tết gì đâu mà cho nghỉ nhở
- ui do anh bị đuổi học một tuần nên ko biết đó thôi...hi
cả bọn nó đi tiếp...bỗng dung nó hét lên :
- Á Á Á...quên rồi...chết rồi
- cô sao thế
nó vội chạy đi ko quên :
- tui đi có việc...2 người cứ đi chơi đi...Pp
ba nó hôm nay có việc ở công ti, nên nói nó qua chợ mua ít đồ ăn mà nó quên mất....nó vừa đi thì nhỏ Trang và hắn lại lạnh nhạt vs nhau....rồi mỗi đứa đi mỗi đường. Nó cứ chạy đi mà ko biết có một đám thanh niên đi theo mình nãy giờ...khi nó bước vào cái hẻm nhỏ, đám thanh niên đó nhãy ra, nó đếm đủ 6 thằng :
- có người cho mình thư giãn gân cốt rồi đây
" rắc...rắc" nó bẻ tay, miệng nói :
- tụi bây là ai, theo tau có việc gì....muốn vào viện nằm tập thể à
1 đứa lên tiếng :
- nhìn thấy nhóc đẹp gái quá nên muốn thử một tí dược ko hả...việc gì mà ghê thế cô em
nó nhỗ nước bọt, cười mỉa :
- tau đẹp tau biết, ko cần bây phải khen....mà chũng mày muốn gì
thằng đó nói tiếp:
- anh chỉ muốn mời em đi chơi thôi mà
vừa nói thằng đó vừa tiến tới chỗ nó...nó nghiến răng :
- được...hôm nay tau sẽ cho tụi bây đi city não chơi luôn
nó xông lên giữa đám thanh niên, nó cóc sợ...cái bọn nhãi nhép này thì làm được gì nó...khi đang còn mệt mà nó cong đánh nhau được cơ mà....6 thằng này là cái thá gì, chắc đủ để hết ngứa tay nhỉ...nó nhãy bật lên người thằng nào đó, đạp xuống đất, một tay đấm vào mặt và một chân đá thằng khác...2 thằng đo ván...nó bật lên cao, lấy chân kẹp cổ một thằng, vậy thằng ý xuống...3 thằng đo ván...nó dơ tay đấm ngay chính giữa mặt thằng nào đó...nó quay về phía sau, bụp, chân nó đá ngay vào bụng thằng đó luôn...vậy là 5 thằng đo ván, còn lại cái thằng lúc nãy nói chuyện với nó nữa....nó nghĩ " chắc thằng này ko dễ đáng như bọn kia đâu, phải cẩn thận hơn "
phải...nó đoán đúng...thằng này là đứa ghê nhất trong nhóm...nó ra chiêu nào thằng ấy cũng đỡ được hết, nhưng mà sức của nó thì nhiều lắm mà, sợ gì...mới đánh nhau có 45 phút thì thằng đó đuối sức, nó thừa thắng xông lên...nó ko ngờ có một thằng trong đám lúc nãy tỉnh lại được...thằng ý lấy thuốc mê úp vào mặt nó...nó hôn mê...lúc tỉnh dậy thì nó thấy mình đang ở một cái nhà kho nào đó...tối như bưng...nó chả sợ...nó ngủ được nhiều rồi nên bây giờ rất sung sức...tay nó bị trói, chân cũng bị trói nốt....
- lục xem trong cái não của mình còn cái gì giúp được mình nữa ko nè
Hắn bây giờ đang trên đường trở về nhà...hắn nghĩ hình nhứ có chuyện gì đó sảy ra cho nó rồi...hắn họi cho nhỏ Trang:
" - alo...em à...cho anh sô nhỏ My được ko
- nhỏ đó ko có số điện thoại
- thế có số bàn ko...cho anh đi
- uk 2245986
- ờ rồi....tk.....tit tit tit "
Hắn cầm số của nó...bấm thật nhanh, hắn lạy trời nó ko làm sao
" - alo
- dạ cho cháu gặp bạn My ko được ko ạ
- à...bác ko biết sao mà My đi chợ từ lúc trưa mà bây giờ chiều rồi vẫn chưa thấy về
- dạ...cháu cảm ơn bác....tit tit tit "
Linh cảm của hắn đã đúng rồi...hắn chạy tới chỗ chợ tìm nó, vào cái hẻm nhỏ thì hắn thấy cái gì đó sáng lóe lấp lánh bên cạnh đống cỏ....hắn chạy tới và nhặt được cái vòng vổ TM...hắn cầm chiếc vòng trên tay đi tìm nó tiếp...còn nó thì chẳng biết gì hết, tối om àk, may mà nó ko sợ ma...m
ó nghe thấy tiếng mấy thằng thanh niên lúc nãy :
- mẹ kiếp...con nhỏ đó đánh anh em chúng ta bị thương hết trơn..mày mà có thằng Bon
- ờ...thằng Bon tỉnh dậy là may đó, ko thôi đi đời hết cả đám
- phải đòi cô chủ thêm tiền bồi thường mới được
Nó nghe bù lu bù loa như vậy chứ cũng chẳng hiểu gì...nó mới nghe tới đó thì nghĩ " mình có gây thù gì với ai mà có người muốn đánh mình nhỉ...hức hức...số tui sao xui thế này "
Nó nghĩ thế mà miệng cười toe tét...có chuyện gì vui thì phải. nó lấy được chiếc điện thoại di động của ba nó ra...bấm nhanh số nhà nó
" - alo
- alo ba à
- My đó à con. Sao con nói nhỏ thế
- hức hức ba ơi...con bị bắt cóc rồi...chỗ này tối quá... con cong bị trói nữa
- trời...con giờ đang ở đâu....để ba tới
- con ko biết...hình như ở một nhà kho nào đó...ba tới nhanh lên ba "
Nó tắt máy...thu vào túi quần...bọn đó bước vào. Nó gặng giọng :
- bọn bây là ai...làm việc cho đứa nào. Bọn hèn, mẹ bọn bây giám chọc giận chị mày à...muốn chết hữ
1 đứa bước tới :
- ******...**** đủ chưa hã...mày là cáo thá gì mà dám **** bọn tau
" bốp " thằng đó tát nó 1 cái
- mày tát tau à...để đó rồi xem chj mày làm gì mày nghe chưa con
- con nhỏ này sao láo thế nhở
- mày trói tay tau...nhưng miệng tau vẫn còn nghe chưa...bọn mày chả là cái thá gì cả
" bốp " cái tát thứ 2 vào má nó...1 thằng nhãy vào can :
- mày muốn giống nó ko...đừng đánh nó nữa
Nó cười :
- bọn mày làm tay sai cho ai...nói nhanh
- giờ mày bị trói rồi...ko ai sợ mày đâu
- bọn mày được
Hắn chạy đi tìm nó một lúc ko ra. Hắn đang chạy đi tìm nhỏ Trang, hắn nghĩ có thể nhỏ sẽ đii tìm nó cùng vs hắn nhưng mà ko ngờ rằng :
" - bọn mày dám tát nhỏ đó 2 cái àk...con mẹ bọn bêy...tau nói để cho nhỏ như thế cơ mà
- con nhỏ đó ******* quá, phải dạy dỗ lại
- thế bọn mày có dạy hay sao mà bảo nhỏ đó *******...tụi bây đang để nó ở đâu
- nhỏ đó đang ở nhà kho phía bắc thành phố
- được rồi "
Hắn nghe thấy hết...hắn chạy nhanh về phía nhà kho...khi hắn vừa tới thì thấy cả bọn thanh niên đang đứng chụm lại 1 chỗ...hắn nghĩ chắc nó đang ở đây....hắn chạy tới chỗ bọn đó, đúng là nó ở đó thật và nó đang solo **** với bọn này..hắn nghĩ " con nhỏ này là cao thủ kẩte mà...sao bị bắt dễ dàng thế nhỉ "...hắn hỏi :
- ê.. chuyền gì thế
Nó nói :
- lại có thêm một người vô công dồi nghề, thik xía vào chuyện của người khác..thôi tới đây nghe **** luôn đi
Nó nhìn kĩ lại...đó là hắn mà. Nó buột miệng :
- anh tới đây làm gì
Đám thanh niên đó nhìn lại mới thấy được sự hiện diện của hắn..bọn đó nhãy vào đánh hắn luôn...hắn chỉ đỡ được mấy cú thì lăn xuống...hắn đau lắm..nó chỉ biết cười trừ " lẽ ra mình ko nên nói "...nó nhìn theo hắn, đánh hắn được một lát thì bọn đó nhốt cả hai đứa vào nhà kho đó luôn...bọn đó còn đóng chặt cửa lại...ngồi trong đó, hắn nói :
- tui biết ai là người bày ra trò này
Mắt nó hiện ra 2 viên đạn :
- ai ai...anh nói đi..tui mà ra được khỏi chỗ này thì người đó biết tay tôi
- tôi nghĩ người này cô biết, mà tôi nói ra chắc gì cô ddax tin tôi
- anh cứ thử nói đi
- Lê...Minh...Trang...bồ của tôi và là bạn thân của cô
- A...a..n...h nói thật đó à...tui ko thể tin được..anh lừa tôi, tôi ko tin anh...tôi với nhỏ là bạn thân mà, sao có thể là như thế được. tôi ko tin....ko phải đâu, anh nhầm rồi
Vừa nói nước mắt nó vừa rơi...phải...nó đã tin bạn nó quá nức. nó đâu có làm gì nhỏ...chuyện gì đây, chuyện gì thế này, sao lại thế...nó khóc, trái tim nó như có ngàn mũi kim đâm vậy...nó ngất xuống...phía sau người hắn..hắn hét lên
- bọn bây đâu rồi...vào đây nhanh...nhỏ này xỉu rồi nè
Nhưng chẳng có ai nghe thấy tiếng hắn cả..bọn nó đang ở một nơi hoang vu nhất của thành phố...người hắn chảy mồ hôi đầm đìa..dây trói của nó lỏng dần rồi hắn tháo ra hẳn cho nó được...nước mắt hắn chảy rồi, hắn khóc thương cho nó, hắn biết khi mình nói nhỏ Trang chính là người *** hai nó thì nó sẽ sock lắm...hắn gục xuống bên cạnh nó...
sáng hôm sau...nó tỉnh dậy trước hắn, dây trói của nó đã mở ra rồi....nó vẫn đang còn thấy hắn bị trói nên mở ra cho cả nó và hắn...lúc cởi trói cho hắn thì nó thấy tay hắn đang chảy máu...nó nghĩ : " Chắc do hôm qua qua cố cởi trói cho mình...nó kêu hắn dậy :
- anh....kia...dậy đi, chúng ta phải thoát khỏi chỗ này
hắn mở mắt tỉnh dậy thì nhàn thấy nó, hắn ôm chầm lấy nó như sợ nó bay đi mất...nó xô hắn ra :
- anh làm cái gì thế ...đồ dâm dê vô giáo dục
hắn cười rồi thả nó ra :
- cho tui xin lỗi được chưa cô nương...hôm qua cô làm sao thế, làm tui lo quá trời.
- có phải là anh cởi trói cho tôi ko
- ờ
- anh xem tay anh kìa, thế này mà được àk
nó cầm tay hắn lên xem xét kĩ lắm. hắn thì cứ nhìn chăm vào người nó....nó cười rồi nghĩ: " tay anh ta vừa trắng lại vừa dài, chẳng bù với mình một tí nữa "...nó hỏi :
- anh còn đau lắm ko
lúc này hình như hồn hắn mới nhập lại xác :
- à..ko sao cô đừng lo
nó nghe thấy tiếng động liền nói :
- bọn nó tới rồi
- sao cô biết
- anh nên nhớ rằng là tôi đi học võ...mà học cái đó thì phải nghe tiếng động, tiếng gío, một cửa động nhỏ nhất của đối phương anh hiều ko
hắn ậm ờ :
- uk...chắc sau này tôi cũng phải đi học võ quá
nó cười toe :
- hì...học đi cho khỏe người
bây giờ, nó và hắn đang cầm tay nhau để cho bọn đó tưởng nó và hắn vẫn đang bị trói...mấy thằng kia hỏi :
- sao...hôm qua ở đó có vui ko...tụi tao còn để tụi mày ở đó dài dài
nó tức lên....tay nó đã chuyển thành nắm đấm...hắn cầm lại tay nó và nói nhỏ :
- bình tĩnh
nó cố thu tức giận lại, quyết ko dùng tay chân với bọn này mà để **** cho đã miệng đã..nó nói :
- bọn mày sáng nay đánh răng chưa mà nói chuyện nghe hôi thế...hôi chết đi được
bọn đó tức lên :
- mày nói cái gì
- nói cái gì thì tụi bây cũng xê qua tau một tí. mày hôi quá, tau bị trói thế này chứ nếu ko phải dùng tay bịt mũi lại mất...mùi gì mà kinh thế ko biết
- được rồi, tau sẽ cho mày biết
nó ra hiệu cho hắn thả tay nó ra, nó sẽ hành động. thằng kia tiến tới chuẩn bị đánh nó " Bốp " tiếng va của 2 cái tay chạm nhau...nó cười :
- thế nào. phục chị mày chưa...hôm nay chị mày sẽ cho bọn mày biết mặt
nó nhãy lên tung lên đá liên hoàn cước... thằng tới đánh nó bị nó đánh ngã lăn ra đất..mấy thằng đứng ngoài giờ mới thức tỉnh, nhãy vào.hắn đứng ngoài nhìn vào, mấy thằng đánh nó cứ nhãy ra nhãy vào ( bị nó đánh bay ra nên phải bay vào lại ) và cuối cùng cũng giống như lần trước. cả bọn đo ván cả. nó tiến tới chỗ hắnđem hắn đi...ko ngời ko có tên rút dao ra nhãy tới đâm nó. nó quay ngược người lại, chưa kịp đánh thì tên kia đâm vào tay nó một nhát. nó tức lên, thằng kia bị nó cho một đấm dội ngược xuống đất gãy nguyên 2 cái răng. hắn chạy lại, rút khăn ra băng cho nó., kéo nó vào bệnh viện... cả bọn đó đã tỉnh lại một đứa lăm le một cây vũ khí...biết tính nó nóng nãy, hắn cố kéo nó đi vì nó đang bị thương sao có thể đấm đá gì được. Đang chạy thì, chân nó va phải đá...nó hét lên :
- OÁI, đau quá
nó ngồi thụp xuống xoa chân, nó nhức chân quá. hắn thấy bọn đó đã đuổi tới nơi. hắn nói :
- cô ngồi lên lưng tôi nhanh...bọn nó tới rồi
nó phóc lên lưng hắn ngồi, hắn cố chạy cho nhanh tới thành phố. ko cần thành phố, chỉ nơi nào đông đông người cũng được . Lúc đó có một xe tải đi ngang qua....hắn chạy tới :
- chú ơi...giúp bọn cháu với...có người đang đuổi theo bọn cháu
chú tài xế nhìn xuống, thấy hắn đang cõng nó. chú thương tình cho lên xe....lúc trên xe, chú tài xế hỏi :
- con bé bị làm sao thế
hắn nhìn mặt nó....trông nó lúc này xanh xao...máu trên tay nó chảy ra nhiều quá...hắn sợ, lúng túng :
- bọn cháu bị bọn kia đuổi đánh, tụi nó chém bị thương bạn cháu rồi...chân bạn cháu còn bị trật nữa, chú chở bọn cháu vào bệnh viện được ko ạ