Trong tình yêu của co người thì k có gì là k thể cả cuộc sống là vậy có ngọt ngào thì sẽ có đắng cay có đau đớn thì hạnh phúc mới có
Chúng ta phải biết rân trọng cái thứ mà người ta gọi là tình yêu để cho nó trường tồn mãi
Đừng có đến khi nó mất đi rồi mới thấy hối hận và nói hai chữ " giá như "
2 năm sau
Cái gì nó đi cũng đã đi rồi nhưng cái gì còn thì cũng sẽ còn nguyên 2 năm là thời gian k quá dài mà cũng k quá ngắn cho tình yêu của tụi nó. Chúng nó yêu nhau lắm nhưng đôi khi oan gia vẫn có bây giờ đứa nào cũng trưởng thành cả rồi nó và hắn vẫn yêu nhau Như và Kiên cũng vậy
Bọn nó đi trên con đường đi học này lần cuối cùng để ghi nhớ đến những kỉ niệm thời học sinh bây giờ cả 4 đứa đều thi và đỗ vào quản trị kinh doanh rồi nên chúng nó cũng k lo đến việc xa cách nhau nữa...ngày cúng nó biết kết quả chúng nó vui sướng dến khi cả lớp chia tay nhau thì xảy ra một chuyện ngoài ý muón nó và hắn đã làm những truyện mà sau này có hận thù càng làm đau khổ nhau hơn
Trước ngày nhập học bó mẹ Kiệt về nước hôm nay nó tay trong tay cùng Kiệt đi trên con đường về ngôi nhà thân quen của kiệt trong lòng nó vừa lo sợ vừa hồi hộp lo lắng biết người yêu mình lo lắng truyện gì nên nói
- yên tâm đi có mình ở đây mà
Nó nhẹ nhõm thở dài hôm nay nó k ăn mặc quá cầu kì và đơn giản quần bò bó sát người cạp cao nên bụng sơ vin với chiếc áo cánh cộc tay đi dày thể thao khoẻ khoắn và mặt mộc nhưng đó lại toát nên vẻ mạnh mẽ trong nó
Hắn mặc véc trắng quần bò bó sát cũng đi dầy thể thao khoẻ khoắn
Bước vào thấy bố mẹ hắn ngồi ở trong nhà nó lễ phép cúi chào. Bà ấy hỏi han nó nó từ tốn lễ phép trả lời đến khi mẹ hắn hỏi bố mẹ cháu làm gì nó ngập ngừng thấy vậy hắn cứu cho nó
- Thôi trưa rồi con đói quá đi ăn thôi
Mưej hắn nhì nó con mắt sắc sảo của bà đã nhận ra điều gì từ nó
Chương 5 : tình yêu-phân biệt-tình bạn
Hôm nay là ngày đi học đầu tiên mọi người hẹn nhau tại cổng trường nó và Như đi xe của nhà Như còn bọn kia xe ai ngườ đấy đi. Bước xuống xe đứng đợi hai con người kia. Kiên đi đến
- Kiệt đâu ( nó hỏi )
- Mọi hôm vk thấy ck đi chung mà
- hôm nay nó đi với một người nữa ck k bít nó đến bây giờ
Cả ba người đứng đợi một nát sau thấy hắn bước ra từ chiếc xe mui trần và một cô gái nữa
Giới thiệu nhân vật mới
Phạm Thị Huyền trang. 19t con gái của tập doan àu khí. Tính tính mạnh mẽ ai k biết tưởng là con trai vì cô này theo phong cách tomboy có khuôn mặt điển trai môi đỏ da trắng nhất là tính tình hoà đồng và đã trở thành bạn thân của Nó và Như
- mọi người ! (hắn nên tiếng )
Bây giờ k ai quan tâmđến cậu ta nữa mà chỉ quan tâm đến cậu con trai đi cạnh
- Cậu ấy là ai vậy ( cả ba đứa đồng thanh )
- hả cậu ấy á. Câu ấy là con...ưm
Chư nói hết câu hắn đã bị cậu ta bịt mồm vào
- hì chào các bạn mình tên Tuấn Anh bạn của Kiệt rất vui được làm quen với các bạn
Nói xon thả tay hắn ra và bắt tay
- Cậu dẹp trai thế ( nó nên tiếng )
- Ừm cậu chắc nha giàu lăm trông cậu như vậy cơ mà ( Như tiếp lời )
Nghe xong hai câu đó có tiếng
- È hèm
- Thôi đùa vậy thôi đi cô nương. - hắn nói tiến về phía nó
- Này muốn chết à ????
- vk ơi cứu ( hắn chả vờ sợ )
- Tui cho ông bít tay
- Thôi cậu bình tĩnh tha cho ck tớ
- cậu ấy là con gái đấy k phải trai đâu
- hả ? -cả ba đồng thanh- có phải k ?
- Ừm thì ( Trang vừa cười vừa nói )
- cô ấy là Phạm Thi Huyền Trang bạn của tớ từ bé cô ấy đi sang nước ngoài nên mọi người k bít. Cô ấy theo phong cách tomboy nên các cậu bị lừa
Giờ mới nhìn kĩ khuôn mặt cô ấy rất xinh mang phong cách tomboy rất cá tính
cả ba cùng vào lớp nhận lớp và chỗ ngồi làm quen với bạn mới. Do tính hoà đồng và vui vẻ của Trang mà bọn nó rất thân như thể chơi với nhau từ nâu rồi. Cô bạn này giúp chúng nó chừng trị được tính ngang bướng của bọn hắ và cô nàng còn bắt chúng nó giữ bí mật là con gái
- Công nhận tài năng tán gái của cậu hay thật. Vừa vào lớp đã có mấy e chết rụp vì cậu ( nó nên tiếng )
- Bình thường thôi nếu mấy ông kia k có vk xem còn hơn thế đấy ( Vừa nói trang vừa liếc xéo tụi hắn làm mặt đứa nào đứa đấy toát mồ hôi )
- hì có gì đâu k có vk thì vậy chứ giờ có vk rồi thì yêu mình vk thui à ( hắn chữa cháy trước khi có án mạng xảy ra )
- thôi hôm nay đi ăn đi tớ khao ( Trang nên tiếng )
Cả lũ kéo nhau đi ăn cười nói vui vẻ mà k hay rằng sau khi Trang suất hiện nút định mệnh của đời chúng nó sẽ xoay chuyể và k biết sẽ đi đâu về đâu
.......................................................................
Đy đã thuộc về mình nhưng người yêu mình không phải mãi mãi là của mình
-A.Maurois-
......................................................................
1. Tháng sau
- tý m nhớ mua xoài chua và một ít có + kim chi nhé ( nó nói với Như qua điện thoại )
- m lạ thế t thấy m có thích ăn cay bao giờ đâu ( Như thác mắc )
- t k biết cứ mua đi. Nói nhiều thế ( nó gắt nên )
Cúp máy cái rụp. Nó cũng k hiểu vì sao cứ ngửi thấy mùi tanh là nó nôn oẹ ra và thích ăn cay và chua lắm. Nhất là dạo này nó còn hay cáu gắt nữa
Dạo này tụi Như và Trang k đi học hay đến nhà nó chơi bọn nó thân nhau lắm k có gì là dấu nhau cả tình cảm này bọn nó cảm nhận sẽ k bao giờ đứt được
- ra mở cửa t ( tiếng của Như ngoài cửa làm nó giật mình )
- Ừ đợi tý
Nó ra mở cửa ngửi thấy mùi tanh tanh
- oẹ....oẹ
- m làm sao thế m không ổn à ( Như lại gần )
- oẹ...m mua cá làm gì tanh quá
- tớ định hôm nay làm nẩu cá trổ tài nên mua cậu k ăn được cá à ?( Trang thắc mắc )
- Ừm tanh lắm oẹ....
- Vậy thôi k làm nữa thôi vào nhà nghỉ ngơi đi trông dạo này bạn xanh xao lắm đấy
Cả ba đi vào nhà ngồi ăn cả hai đứa ngồi trợn trò mắt nhì nó ăn. Kim chi cay như vậy mà nó ăn nhiều mà k biết cay
- woa. Cậu ăn cay giỏi thế. Nhưng ăn nhiều k tốt đâu ( Trang thán phục )
- Tớ k bít hồi trước tớ ghét ăn lắm nhưng giờ tớ rất thích
Cả ba k hề hay biết gì cả và ngồi nói chuyện với nhau
Sáng hôm sau nó cảm thấy mệt nên xin nghỉ học. Đang nằm trên giường điện thoại deo nên
- Alo. Ai đấy ạ ( nó mệt nhọc nói )
- Háu có phải là Mai k ? ( tiếng người phụ nữ bên đầu dây giọng nói sắc sảo )
- Vâng. Bác là ?
- Ta là mẹ của kiệt. Cháu đã gặp ta một lần rồi nên chắc cháu vẫn nhớ
- Vân ạ. Vậy bác gọi cho cáu có việc gì k ạ ?
- À ta có việc muốn nói với cháu ta hẹn cháu ở quán càe ngay gần nhà cháu được k ?
- Vâng ạ
- Ừm tốt hẹn cháu 30' nữa
Nó mệt mỏi bước xuống giường nó cảm giác như có chuyện gì chẳng lành nhưng đành thay đồ và đi ra nơi mà bà đấy hẹn
30' nó và mẹ Kiệt cả hai người đều có mặt tại quán càe gần nhà nó
- Giờ ta vào vấn đề chính được k ?
- Vâng. Bác có chuyện gì muốn nói với cháu ạ ?
- Chuyện về cháu và thằng Kiệt
Vào đoạn này t/g nói nhé ai hay súc động chuẩn bị dấy đi nha. Khi viết đoạn này t/g cũng khóc lức nở à t/g là người đễ xúc động huhu
.......................................................................
- Vâng
- ta nghĩ cháu nên dời xa Kiệt đi
- Vì sao ạ ?
- Vì cháu và Kiệt k cùng một giai cấp
- Bác nói sao cháu k hiểu
- Ta nói lại cháu k phù hợp với kiệt. Ta nghĩ cháu yêu kiệt cũng do tiền thôi. Thằng Kiệt nhà bác nó cũng chỉ coi cháu như một món đồ chơi thôi. Nên cháu hãy dời xa nó
- Sao bác lại nói vậy cháu và Kiệt yêu nhau thật lòng mà
- Ta là mẹ của nó sao ta k biết con mình nư thế nào. Đây là số tiền 1 tỷ ta nghĩ nó sẽ giúp cháu sống để buôn bán và ta đã mua ngôi nhà cho cháu rồi cháu có thể dọn đi vào ngày mai ta cũng đã sắp xếp trường cho cháu
Giọt nước dơi xuống mặn chát sao mẹ hắn lại nó như vậy với nó. Cố nén dòng nước mắt nó ngẩng nên nói giọng lạnh lùng
- Sao bác lại nghĩ cháu là con người như vậy ? Nếu cháu k chấp nhận thì sao
- ta cho cháu cơ hội đế ngày mai
- cháu k cần . Cháu sẽ. K từ bỏ tình yêu này đâu
- thôi được cháu có thể đến nhà ta và tý nữ sẽ có bất ngờ cho cháu. Cháu đừng hối hận
Mẹ hắn đứng dậy môi nhếch nên vẻ khinh bỉ nó nó ngồi đó nước mắt cứ lăn dài trên má nó. Những điều mẹ nó nói có phải là sự thật k ?
cố ngăn dòng nước mắt nó bước đến nhà hắn. Đứng ngoài cửa nó trông vào. Hôm nay hắn cũng nghỉ học sao trang cũng vậy mà sap trang lại ở nhà hắn. Cảnh trước mắt nó là sao ? Hai người cười nói bên nhau vui vẻ rồi còn đang nấu ăn nữa.
Một lần nữa nước mắt lăn dài trên má nó mọi cảnh trước mắt nó là sự thật. Câu nói của mẹ hắn là sự thật
- phải. Hắn chỉ coi hắn là đồ chơi chán rồi bỏ gia đình nó k giúp được gì cả. Còn trang trang là con gái nhà giàu lại xinh đẹp trang sẽ giúp nó nhiều
Nước mắt lăn dài đứng bần thần suy nghĩ sao mọi chuyện lại như vậy sao hai người lại có thể đóng kịch suất sắc trước mặt hắn như vậy chứ. Đầu óc quay cuồng cả nên bao nhiêu câu hỏi trong đầu nó. Bỗng điện thoại deo nên
- Alo.
- Cô có phải con gái của bà Liên không ?( Liẻm là tên mẹ nó )
- Phải rồi sao k ạ
- Bà liên vừa đi đường bị tai nạn đang hấp hối mau đến ngay đi k k kịp gặp bà ấy nữa đâu
Điện thoại dời da mẹ...mẹ nó sao mọi việc đổ ập nên đầu nó vào bây giờ như vậy chạy ngay đến
- mẹ...mẹ đừng bỏ con mà...mẹ ơi
-....
- mẹ mở mắt ra đi con đang ở đây mà mẹ mở mắt ra nhìn con gái mẹ đi mà
Nó gào thét nên mẹ nó vẫn nằm đó kđộng đậy k nhúc nhích. Mẹ nó đã đi xa rồi xa thật rồi rời xa cuộc đời nó rồi. Nó ngồi phịch xuống bên quan tài của mẹ nó.
Sau khi đã chôn cất xong nó ngồi cạnh mẹ nó đôi mắt thẫn thờ sưng mọng nên vì khóc. Nó phải chấp nhận mẹ nó đã xa nó rồi đã xa khỏi cuộc đời này rồi
Sau khi thấp xong nén nhan và đắp đất cho mẹ nó xong nó đi về nhà. Trước mặt nó lúc này là một cảnh tượng làm nó sững người ra
..bạn đang đọc truyện tại http://waphay.xtgem.com chúc các bạn vui vẻ..
Chương 6 : có lẽ em nên buông tay. Phải không anh ?
.......................................................................
- bao nhiêu nước mắt mới trả đủ một tình yêu ?
- bao nhiêu đau khổ mới đong đầy một hạnh phúc ?
.......................................................................
Nó k tin vào mắt mình nữa nhà nó giờ đây là một bãi hoang tàn đổ lát. Và mọi thứ giờ đây nó đã xác định được ai rồi.
Trong khi nó đang đau khổ thì hắn đang vui cười bên người con gái khác ? Và do hắn vì hắn mà nó phải mất mẹ. Mất nhà.
Có Lẽ Em Lên Buông Tay Anh Phải Không ?
Dở điện thoại ra. Phải từ sáng tới giờ nó mệ nó nghỉ học mà hắn có gọi cuộc điện thoại nào hỏi thăm đâu. Nó đau khổ nước mắt đã cạn bây giờ những giọt nước mắt dài lại lăn dài trên má
Tút....tút....
- alo vk à có việc gì không ?
Thấy hắn nói thản nhiên lòng nó quặn đau nước mắt lại năn dài ra. Cố nén nước mắt lại
- Kiệt à. Tớ và cậu chấm dứt tại đây nhé. Tớ k xứng đáng với cậu Trang xinh đẹp hơn tớ gia đình có đièu kiện hơn tớ cô ấy thông minh hơn tớ. Cô ấy hơn tớ tất cả
Tách ... Tách giọt nước mưa rơi xuống hoà cùng những giọt nước mắt của nó. Mưa như đang thấu hiểu nỗi lòng của nó
- chúc cậu hạnh phúc. Chào cậu
Nói xong nó tắt máy k muốn nghe bất cứ lời nào từ Kiệt nữa. Nó biết nếu như bây giờ nghe kiệt giải thích nó sẽ k thể dời xa Kiệt được nữa. Nó ngất lịm đi cạnh dòng sông mà hai đứa đã yêu nhau. Trong màn mưa. Bỗng dưng có chiếc xe dừng lại và có bóng dáng người con trai và một người trung tuổi bước xuống và bế nó lên xe đi đâu đó
Về phía hắn sau khi nghe xong những câu nói đó hắn k hiểu vì sao Mai lại nói như vậy nhớ đến lời của mẹ hắn vào một tháng trước sau khi gặp Mai
- Con nên bỏ cô gái ấy đi
- mẹ nói vậy có ý gì ?
- cô ta k xứng đáng với con. Cô ấy k giúp cho con bất cứ thứ gì chắc cô ta cũng chỉ yêu con vì tièn thôi. Mẹ nghĩ con cũng coi cô ấy như món đồ chơi mà thôi phải k
- k con yêu cô ấy thật lòng
- mẹ cho con một tháng nếu tiếp tục thì con sẽ biết. Mẹ nói là làm. Ngày mai sẽ ra sân bay đón trang nó sẽ là vk chưa cưới của con. Nó cũng sẽ giúp gđ nhà ta nhièu việc hơn
- k con k êu cô ấy mà cô ấy cũng k yêu con bọn con chỉ là bạn thân thôi
-mẹ k nói nhiều đâu đi ngủ đi
Quay trở lại hiện tại. Hắn chạy ngay nên phòng mẹ nhắn
- Mẹ mẹ đã làm gì cô ấy rồi ?
- Mẹ đã nói rồi mẹ nói là làm
- mẹ thật độc ác. Con hận mẹ
Nói xong hắn chạy đi Trang thấy lạ liền chạy theo
Trên đường đi trang nghe hắn kể lại mọi chuyện đã hiểu ra được vấn đề rồi thực ra Trang và hắn coi nhau như những người bạn thân của nhau thôi do hai gia đình bắt ép nên chúng nó phải đóng kịch đến khi lấy được công ty rồi thì hai đứa sẽ hế hợp tác chuỵen tình cảm của ai người đấy lo. Chuyện hồi sáng nó nhìn thấy đó là hiểu nhầm do hôm nay bố mẹ Trang và Hắn nói đến ăn nên hai đứa phỉa đóng kịch. Nhưng k ngờ nó lại nhì thấy. Hai người k nói gì nữa hắn lái xe toc độ nhanh nhất có thể đi trong màn mưa đến nhà nó.
Kít....
Tiếng phanh xe gấp hiện tại hắn và trang đang đứng trước một đống đổ lát hoang tàn chứ k phải là nhà nó nữa. Bước vội xuống xe mặc kệ trời mưa đi chăng nữa đôi mắt hắn tìm một người nào đó mong manh xa vời
- Mai....Mai e đang ở đâu có nghe thấy a gọi k?
Cứ như vậy hắn hét ầm tên nó trong mưa nhưng vô vọng. Một lúc nâu k ai trả lời gục xuống đất hắn khuỵ xuống nước mắt lăn dài ra. trang đến bên cạnh an ủi.
Thấy vật gì đó phát sáng hắn tới gần. Thì ra đó là chiếc vòng mà hắm đã tặng nó 3 năm vè trước. Chiếc vòng này đã hứa là sẽ yêu nó đến suốt cuộc đời sẽ bảo vệ nó mà sao giờ đây nó lại ở đây ?
Cầm chiéc vòng trên tay hắn ngửa ặt nên trời
- ông trời ơi ! Tôi đã hứa là sẽ yêu em và bảo vệ em đến suốt cuộc đời vậy mà tại sao. ... Tại sao chứ
Mưa cứ một lúc một lớn hăn ngồi đó nhì chiếc vòng trang ngồi bên cạnh là bạn thân của hắn từ bé nên trang hiểu hắn hơn ai hết. Trang hiểu được tình cảm của Kiệt dành cho nó nhiều như thế nào 2 người ngồi lặng đi trong cơn mưa bên đống đổ lát
Một lúc sau hắn ngất đi đưa hắn nên xe và lai hắn về nhà trong lòng củ trang rất bối dối 2 người bạn thân của trang giờ đây phải xa cách nhau trang biết làm cách nào để giú họ đây ?
Chương này hơi ngắn mọi người thông cảm nha hẹn chương sau
Khi cảm thấy rằng mình không thể
Hãy quay đầu chỉ thấy một người đau
Khi cảm thấy rằng k thể có nhau
Xin nhắm mắt để khoé mi đừng ướt
Một người buông tay >< một người ngã
Một người cố nhớ ><một người quên
Một người lặng im nhì người bước
Nhì về quá khứ ngàn lần đau
.......................................................................
Không phải chia tay là kết thúc
Không phải cảm xúc là trò chơi
Không phải cố quên là hạnh phúc
Không phải chúc phúc là niềm vui
Chương 7 : có phải là định mệnh
5 năm sau
- oa . Mẹ ơi quê hương nhà mình đây à ? Đẹp quá mẹ nhỉ ?
Nó nhẹ nhàng xoa đầu cậu con trai. 5 năm rồi đó là một khoảng thoi gian không dài mà cũng k ngắn cho một nỗi dau,hận thù,cho nhớ nhung,cho gặp được người mới. Đã 5 năm rồi nó xa quê hương cùng người con trai xa lạ của 5 năm về trước và giờ đây là bố của thằng nhóc 5 tuổi
Trở về 5 năm về trước
Sau 3 ngày bất tỉnh nó tỉnh dậy. Mở mắt ra là một căn phòng rộng có đầy đủ tiện nghi. Và có một bà giúp việc đang ngồi canh.
- Cậu chủ. Cô ấy tỉnh rồi ( người giúp việc gọi )
- tôi đang ở đâu thế này. Bà là ai ? ( nó vẫn mệt nằm đó giọng yếu ớt hỏi )
- Bác ra đi ( giọng người con trai nào đó lạ lẫm nhưng lạnh lùng )
- Vâng ( bà giúp việc đi ra ngoài )
Trong phòng còn nó và cậu con trai đó
- Anh ... Anh là ai tôi có quen anh đâu
Nó ấp úng hỏi. Người con trai đó tiến về phía nó nhẹ nhàng và đặt tay nên trán của nó
- Cô giảm sốt rồi cô hôn mẻ trong ba ngày rồi đấy ( một câu trả lời k ăn khớp gì với câu hỏi của nó )
- Vây tôi đang ở đâu ( nó lại hỏi )
- Cô ăn đi ( lạiootj câu trả lời nữa k ăn khớp )
Nó vừa nhì bát cháo vừa nhìn hắn dợ hãi
- anh...anh là ai tôi k ăn đâu. Anh tránh xa tôi ra
Nó lùi về co mình lại Hắn tiến lại gần.
- Nếu cô k lo cho sức khoẻ của cô thì cô cũng phải lo cho đứa con trong bụng của cô chứ cô muốn chết thì chết chứ đừng hại nó
- Anh nói như vậy là có ý gì ?
- Ô cô có thai mà cô k biết cô lạ thật
Nó k tin lời hắn nói liệu nó đã có thai nghĩ lại những hành động của mình nó mới sực nhớ ra. Nó đã có con với hắn rồi sao
- sao sao a biết. Mà anh là ai ?
-cô ăn đi vừa ăn tôi sẽ vừa kể cho cô
Nhân vật mới
Trần Khắc Anh. 19t con trai của tập đoàn kinh doanh pha lê và đá quý lớn nhất thế giới. Đẹp trai. Lạnh lùng. Nhưng gặp nó lần đầu đã yêu nó vì nó có cái gì đó rất đặc biệt
Nó ngoan ngoãn nghe lời cầm bát cháo nên mặc dù k ăn được nhưng nó cố phải nhuốt còn đứa con trong bụng nó nữa. Vừa ăn nó vừa nghe Anh kể về việc vì sao cô ở đây. Sau khi nghe kể xong quá khứ lại ùa về nó khóc. Nước mắt của nó lại lăn dài
- Cô cô làm sao thế sức khỏ của cô vẫn đang yếu mà
- Anh đã giúp tôi. Thì anh có tể giúp nốt lần này nữa được không ?
- Cô cứ nói đi nếu giúp được tôi sẽ giúp
- Anh có thể cho tôi đi cùng anh không. Giờ tôi không muốn về nơi đó nữa
Nó lại kể hết đầu đuôi cho hắn nghe những giọt nước mắt còn lại nó đã khóc hết nước mắt. Anh khẽ nhẹ lau đi cho nó
- Tôi sẽ giúp cô. Còn đứa con tôi cũng sẽ nuôi cô nghỉ ngơi đi tuần sau chúng ta đi tạm thời cô cứ ở đây
Quay lại hiẹn tại
Nó đã lớn trở thành một cô gái chín chắn và có một đứa con trai. Có một công ty do Khắc Anh và cô lập ra. Bây giờ cô sẽ trở lại Việt Nam để sinh sống và làm việc và để trả thì người mẹ của hắn
- Để cho ông quản gia cầm đồ về bố đưa con đi chơi nhé - Giọng Anh nên tiếng phá đi dòng suy nghĩ của nó để nó quay lại hiện tại
- Hoan hô bố. Bố đúng là số một - ( thằng bé deo hò nên )
Ba người bước đi ra xe đi chơi. Những tiếng cười dòn tan của đứ trẻ làm cho trông như một gia đình êm ấm vậy
Về phía hắn sau khi ngất đi ngày hôm sau hắn tỉnh dậy lái xe khắp nơi tìmnos nhưng vô vọng dùng nhiều thông tin liên lạc nhưng k có đấu tích của nó. Hắn lao vào uposng rượi đánh nhau và chơi bời. K quan tâm đến bất cứ chuyện gì mặc cho những lời khuyên ngăn của bạn bè của gia đình. Hắn đã chuyển ra ở riêng giờ đây hắn ghét mẹ nó. Nhưng cái gì đã qua thù cũng đã qua rồi. Giờ đây hắn kế thừa tài sản của bố hắn. Do những lời khuyên và giúp đỡ của trang Kiẻn và Như hắn đã đứng dậy làm lại từ đầu giờ đây là một ông chủ và là một tổng giám đốc tài năng trẻ chỉ với 24 tuổi của tập đoàn tài chính còn trang giờ là một cô thư kí bên hắn. Mọi người nghĩ hắn và trang là một đôi nhưng k phải trang giờ đã có người yêu cò hắn bây giờ đẹp trai. Lạnh lùng có nhièu cô gái muốn làm vk của hắn nhưng k được
Về Kiên và Như sau khi học xong hai người cưới nhau và lập một công ty riêng do tiền xin của bố mẹ và sự cô gắng công ty thời tran. Của họ cũng đã có vị thế trong thị trường. Họ đang có một đứa con chuẩn bị chào đời
- Bố Ơi ! Con đói
- Vậy à bố có chỗ này đặc sản ngon lắm bố dẫn con đi ăn nhé
- hoan hô. Bố lúc nào cũng hiểu con mà
- con lúc nào cũng hư với bố mẹ đánh đít giờ ( nó giả vờ đe doạ )
- kệ con mà e. Mình mới về nước nên đi chơi và thưởng thức chứ ( hắn bênh con )
- Thiếu gì khi bây giờ mới về mà nhà mình về đây hẳn chứ có phải là k đâu
- thôi đi ăn
Nó xong anh kéo nó đi ngay. Đi vào quá " Trâu 39 " ( của hải dương quê mình đó và mình cũng gần đấy lun )
Hai người chọn cái bàn gần cửa sổ cho dễ quan sát và hít thở không khí trong lành ( tại nơi đó toàn cay và ao ) bất giác đằng sau có người dang nói chuyện giọng nói mà nâu nay có chết nó vẫn nhớ như in quay lại. 2 con mắt chạm nhau. Phải đó là hắn và hắn đang ngồi đó nhìn về phía nó bất giác mặt nó tái lại.
- mẹ...mẹ làm sao vậy. Con nó nên tiếng
- Mẹ k sao con ăn đi
- e mệt à vậy ăn nhanh đi rồi còn về nghỉ ngơi ngồi máy bay chắc mệt lắm phải k ? Con ăn nhanh rồi ta về nhé ( anh lo lắng )
- k sao đâu
Nó cười và quay mặt ra ngoài che đi khuôn mặt đang truẹc trào nước mắt ra. Nhưng đã nằm gọn hết vào mắt của anh. Bết được sự thay đổi của nó hắn quan sát dừng lại có người đàn ông đối diện mình cũng đang quan sát nó hắn biết và đoán đó là hắn nhưng k nói gì ăn nhanh và ba người ra về
- Bố ơi con muốn đi chơi nữa cơ ( thằng bé lũng nịu )
- Nhưng mẹ đang mệt mà
- Vâng
Những câu nói đó hắn nghe hết sau khi ba người ra về hắn cũng về nốt. Vì hôm nay hẹn đối tác làm ăn bàn luận công việc xong hắn mời đối tác đi ăn. K ngờ rằng lại gặp nó ở đây. Về tới nhà vứt chổng chơ chiếc cặp làm viẹc xuống ngồi tựa đầu lên ghế hắn suy nghĩ rất nhiều
- Có phải đó là em k. Mình k nhinf nhầm cái khuôn mặt đó. Giọng nói đó cử chỉ đó là của e. Đúng là của e rồi nhưng sao e lại đi cùng người đàn ông khác và có đứa con trai phải chăng e đã có gia đình
Nước mắt lại chảy ra
- e đã thay đổi rẩt mhieefu gầy hơn trước nhưng trông e xinh đẹp hơn dịu dàng hơn. Chín chắn hơn. Còn người đàn ông đi cùng e đẹp trai. Nhà giàu và cảm nhận dfuowcj tình cảm của người đó dành cho e là nhiều như thế nào. Phải chăng e đã quên mình e nhì mình như một người xa lạ cái cảm giác e nhìn mình như vậy sao đau thế cảm giác nhói đau trong lồng ngực.khi thấy e mệt mình chỉ muốn chạy lại và hỏi e rằng " e mệt ở đâu. Dạo này e có khoẻ k. E đi đâu suốt 5 năm qua k liên lạc. K thư từ k nói chuyện. Thời gian đó e sống như nào. Có ổn k ..." nhưng mình k giám và e cũng đã có người ck quan tâm e có một đứa con trai nữa chắc giờ e hạnh phúc lắm đây
Nước mắt trào ra nhiều hơn sao nó đau thế sao 5 năm rồi mà mình vẫn k thể quên e. K biết e có nhớ dến mình k nhi cầm sợi dây truyền trên tay nhìn nó. Sợi dây này là một lời hứa bảo vệ e ở bên e đến suốt cuộc đời nhưng mình k làm được nó mình là một thằng đàn ông vô dụng vì mình mà người mình yêu phải đau khổ ra đi
- Này lại nhớ cô ấy à
Trang xuất hiện ( hai người này ở chung một nhà )
- Sao cậu về sớm thế ?
- Ừm hôm nay k có việc gì mà cậu cũng về sớm thế ? Tưởng còn đi ăn với đối tác mà
- Mình cảm thấy mệt nên xin về trước
- Lại nhớ cô ấy à ( giọng Trang hạ thấp )
Cô biết rằng từng ấy năm qua Kiệt sống lạnh lùng như vậy nhưng hình bóng của Mai luôn hiẹn nên trong đầu của hắn
- Hôm nay mình gặp Mai tại quán ăn ( giọng hqwsn trầm đục )
- Hả. Cậu gặp Mai
- Ừ
- Vậy mai có biết cậu k ?
- K. Cô ấy hình như mới về nước đi cùng ck và con trai của cô ấy
Như sét đánh ngang tai Mai đã có ck và có con Trai vậy còn hắn thì sao ? Bao nhiêu năm chờ đợi nó để giải thích vậy mà giờ đây
- Tớ k tin
- chính mắt tớ nhì thấy mà ck cô ấy có vẻ rất yêu và quan tâm cô ấy nữa
Nghr những lời nói khẳng định và trầm buồn của Kệt cô hải chấp nhận đó là sự thật
- Vậy giờ làm thế nào ?
- Có lẽ tớ nên quên cô ấy đi thôi
- Cậu k định giải thích để cô ấy hiểu lầm vậy à ?
- tớ k muốn giờ cô ấy dfang hạnh phúc tớ k muốn phá vỡ hạnh phúc của cô ấy. Hơn nữa cô ấy đã có gđ cô ấy k quan tâm đâu. Tớ nên quên đi cô ấy thôi
- Từng ấy năm cậu đã quên được chưa. Cậu k giải thích cứ để cô ấy hiểu lầm cậu như vậy chắc cậu k còn tớ thì sao dù sao tớ và cô ấy cũng là bạn tớ k muốn bị cô ấy hiểu nhầm
- kệ cậu
Nói xong hắn bỏ đi ra nhà bếp và uống rượu. Lại uống rượu trang biết mỗi khi buồn hắn chỉ còn rượi để giải buồn mà thôi k nói gì ngồi nhìn thằng bạn uống rượu mà cô buồn thay cho hắn. 5 năm hắn đợi nó trở về chỉ để giải thích mà sao giờ đây nó về nhưng nó đã có ck vàcon rồi k biết Trang phải làm sao để giúp hắn đây