Vừa nói L.Linh vừa làm mặt cún con, dễ thương hôk chịu đk, và thế là chàng Quân nhà ta xiêu lòng ngay. Trên đường về nhà, L.Linh cứ ngồi cười thầm hôk hỉu tại sao tên này ngu đến thế. Cuối cùng cũg đến nhà L.Linh. M.Quân khá ngạc nhiên, cậu cũg biết nhà L.Linh rộng nhưng cậu hôk ngò nó lại rộng bắng cái sân xe đua ý. L.Linh chưa kịp đưa tay bấm chuông thỳ M.Anh, T.Kiệt vs H.Khang đã lao ra:
- Tối wa sao cậu hôk zia` nhà? Cậu đã ở đâu? Cậu bị bắt cóc ak? Cậu đã ăn jk chưa?.......
- Im lặng! Các cậu làm jk mà quýnh lên thế, vào nhà đã.
- Ai đây?- H.Khang liếc về pía M.Quân
- Bạn kủa tôi, thôi vào nhà đy
- Uhm!
- Dù jk cũg cảm ơn cậu đã đưa tôi về nhà, cậu về đy
- Uhm!
Sauu khi đã thấy bóng xe kủa M.Quân đy khuất L.Linh mới vào nhà. Cô ngồi phịch xuống ghế và bảo cô giúp việc lấy 1 ly nước lọc.
- Gì nhìn tớ gê zay?- L.Linh ngạc nhiên khi thấy 6 con mắt nhìn chằm chằm vào mình.
- Tối wa cậu ở nhà tên đó hả?- M.Anh hỏi vs giọng lo lắng
- Uhm! Hum wa tớ xỉu gòy tên đó đưa zia` nhà nó ngủ.
- Thế tên đó có làm jk chị hôk?- H.Khang típ lời
- Hôk, ba mẹ của M.Quân rất tốt, tên đó cũg zay.
Nãy giờ chỉ có T.Kiệt là im lặng, chỉ cần thấy L.Linh hôk sao là đk gòy. L.Linh thấy vậy cô cũg hôk nói jk
- Đy ăn sáng thui. Chị L.Linh kũg zia` gòy.
- Uhm!
- Tôi ăn sáng gòy nên mọi ng` cứ ăn đy
- Sao zậy L.Linh?
- Lúc nãy đy ngoài đường tớ kiu tên M.Quân đó dừng xe xuống mua đò ăn gòy.
- Uhm! Vậy bon tớ đy ăn nhá.
L.Linh bước lên pòng. Cô đy tắm, lúc cô đưa tay lên đôi môi kủa mình, nó đã hôn M.Quân ư? Cô hôk tin vào chuyện đó, cô ngâm mình vào bồn nước để quên hết mọi chuyện nhưng sao cảnh cô hôn M.Quân lại hiện trong đầu cô 1 cách rõ rệt như zậy. Cô vẫn còn cảm giác vs nụ hôn đầu tiên của mình. Haizz!!!. Tắm xong, cô tính lăn ra giường ngủ típ thỳ pà giúp việc gõ cửa;
- Cô chủ xuống ông chủ gặp ạ!
- Tôi xuống bây giờ đây!
Tại phòng khách: có cả H.Khang ,M.Anh, T.Kiệt và chắc chắn hôk thể thiếu ba kủa L.Linh.
- Có chuyện jk vậy ba?
- Con ngồi xuống đây đy, L.Linh. Ba có chuyện cần nói.
- Ba nói đy!
- Con sẽ làm lế đính hôn vào cuối tuần sau
- Cái jề???- Cả 4 ng` cùng hét lên
- Ba ak`, tại sao lại như zậy? Con đính hôn vs ai?
- Từ từ nghe ba nói đã. Đây là ý kủa mẹ con. Từ nhỏ , ta, mẹ con vs gia đình bên đó đã chơi thân vs nhau. Chúng ta hứa lớn lên khi tụi con đủ 16 tuổi sẽ cho làm lễ đính hôn và 18 tuổi sẽ tổ chức đám cưới
- Hôk đk, con hôk đồng ý, kẻ đó là ai mà con pải kết hôn chứ.
- Con pải làm theo lời ba và đó cũg là tâm nguyện kủa ng` mẹ đã mất kủa con
- Con hôk đồng ý. Con hôk thể lấy ng` mà con hôk thik đk.
- Con hôk đk cãi nữa, cuối tuần sau sẽ là lễ đính hôn kủa con, và chuyện đó sẽ đk công bố cho tất cả mọi ng` biết.
L.Linh đập bàn đứng dậy bỏ đy, M.Anh vs TKiệt kũg đy theo lun. Chỉ còn H.Khang vs ban của L.Linh ngồi lại. H.khang cảm thấy rất sợ khuôn mặt của ba nuôi lúc này nên cậu xin phép lên lầu lun.
M.Quân đang đy ngoài đường thỳ thỳ ba mẹ điện:
- Vâng! Con nghe đây ạ.
- .................................
- Cái jk? Hôk bao giờ đâu.
-..................................
- Bố mẹ hứa tại sao lại liên wan đến con???
-..................................
M.Quân liền cúp máy. < Mình sẽ hôk thik ai khác ngoài L.Linh đâu. Tại sao thời buối này còn chuyện ép hôn thía nhỉ?>
Lại nói về L.Linh, cô lao ra đường vs tốc độ tối đa. M.Anh vs T.Kiệt cùg đy theo nhưng họ hôk tài nào đuổi kịp. L.Linh chạy xe như cơn gió lướt wa zậy. < Mình mà pải đy kết hôn vs 1 tên kon trai hôk wen biết ak? Thà ở 1 mình còn sướng hơn. Mấy ông bà thời xưa lạc hậu thiệt>. Lâu nay cô chưa ghé vào Toninght, hum nay chinh là cái cớ để cô đy đến 1,2h sáng đây. Vất vả lắm M.Anh vs T.Kiệt mới đuổi kịp L.Linh. Họ bước vào quán thỳ thấy L.Linh đang ngồi nhâm nhi ly rượu trên tay.
- L.Linh! - M.Anh khẽ nói- Đừng pùn nữa, dù jk chỉ là đính hôn thui mưh. Cậu có thể giả vờ sau khi đính hôn kêu là hôk thik tên đó rồi hủy hôn là xong
- Tớ mà biết pùn ak? Cậu nói có lầm hôk đó. Tớ chỉ đan nghĩ tại sao ng` lớn lại lạc hậu như thế thui, bây giờ là thời buổi nào rồi mà còn chuyện ép hôn.
T.Kiệt vẫn im lặng,bây giờ cậu như có hàng ngàn mũi dao đâm vào tim vậy. Đau đớn lắm mà có ai biết đk. Có! L.Linh biết, wa nét mặt của T.Kiệt L.Linh đã biết tất cả những suy nghĩ trong cậu. L.Linh hôk muốn thấy cậu bạn thân của mình như zậy chút nào, cô lièn mỉm cười nhìn T.Kiệt:
- T.Kiệt? Sao cậu pùn zậy? Uống hôk?
- Uống!- Giờ có lẽ T.Kiệt pải mượn rượu để qên đy tất cả thôi. Cậu nhìn L.Linh mỉm cười, có vẻ như nụ cười từ biệt tình yêu đầu đời của mình.
- Mãi là bạn thân nhé! - T.Kiệt bất ngờ lên tiếng.
- Uhm! - M.Anh vs L.Linh cùg cười. - L.Linh nghĩ thầm
Về phần M.Quân, cậu tính chạy về nhà nhưng sau khi nghe tin mình sắp đính hôn vs một cô gái hôk wen bít nên chạy thẳng ra bar It's me.
- Tr.Vũ ak! Ra It's me ngồi vs tao. Đang chán đây!- Nói xong thỳ M.Quân cúp máy khiến Tr.Vũ chưa kịp nói câu nào
5' sau
- Hey! Tới rùi nek. Mày làm jk ngồi pùn zậy?- Tr.Vũ đập tay lên vai M.Quân
- Giờ mới tới ak? Tao đợi nãy giờ. Ngồi xuống đy, tao kể chuyện cho nge.
- Uhm! Cho tôi 1 ly Volka- Tr.Vũ nói vs tên phục vụ- Rồi sao? Nói đy, nge nè!
- Ông bà già nhà tao bắt tao kết hôn vs 1 kon nhỏ hôk wen bít. Tức mún chết!
- Oh my god! Thía là hoàng từ nhà ta sắp có vk rùi.- Tr.Vũ cười đểu
- Vk cái đầu mày! Tao chưa bít mặt kon nhỏ đó nữa, ngĩ sao bảo tao lấy nó. NEVER nhá!
- Haha!
- Ak`! P.Nghi đâu rồi? Nhỏ hay đy chung vs mày lắm mưh.
- Ai nhắc tớ đấy?- Giọng P.Nghi vang lên khiến cho M.Quân vs Tr.Vũ giật thót tim ( nhỏ nỳ giống ma wa')
- Cậu tới khi nào zậy?- M.Quân sau 30s hoàng hồn thỳ way sang hỏi
- Mới tới thui. Tr.Vũ cũg ở đây ak? ( xui wa'! tính cưa đổ M.Quân mà ai ngờ có Tr.Vũ ở đây)
- Uhm!- Tr.Vũ lạnh lùng nói- Đi theo dõi bọn tớ hay sao bít ở đây?
Câu nói kủa Tr.Vũ như 2 mũi tên đâm trúng ngay tim đen kủa P.Nghi
- Đâu... đâu có! Chán wa' nên zô đây thui. Ai ngờ gặp 2 cậu!- Nhỏ cười trừ ( nói dối giỏi gê!)
- Zậy thỳ ngồi đy- M.Quân nói
- Ủa? Cậu có chuyện jk ak, M.Quân? Sao trông cậu có vẻ pùn pùn!
- Pùn cái con khỉ! Ông bà già bắt tớ pải kết hôn vs kon nhỏ nào ấy. Tức mún chết! - M.Quân nói luôn 1 tràng khiến nhỏ P.Nghi đứng hình
- Sao... sao lại có chuyện đó đk? Cậu pải lấy ng` mà cậu hôk thik ư?- P.Nghi tỏ ra vẻ lo lắng nhưng trong lòng như có 1 lò lửa cháy lớn zậy.
- Ax. Đừng. nhắc. đến. nữa- M.Quân gằn từng từ làm P.Nghi giật mình.
- Chắc cậu đã thik ng` nào đó nên hôk đồng ý cuộc hôn nhân này đúng hôk? ( nhỏ nói zậy để bắt M.Quân pải nói thik nhỏ dấy mưh. may mà Tr.Vũ đy Wc rùi đếy!)
- Tớ hả? Uhm thỳ có. Nhưng tớ hôk bít cô ấy có thik tớ hôk?- M.Quân nói, mặt pùn hẳn ra.
- Hình như cô ấy có thik cậu á- P.Nghi cười nham hiểm.
- Ý cậu nói là L.Linh thik tớ hả?
- Cái jk?- P.Nghi đã hóa tượng.
- Nè! Cậu sao zậy?
- Ak` hôk sao! Cậu nói cậu thik L.Linh ak?
- Ơ! Uhm...
- Tớ hỏi thật cậu nha, M.Quân.
- Uhm! Hỏi đy
- Lúc nhỏ cậu thik tớ pải hôk? ( nói mà hôk bít ngượng)
- Uhm! Nhưng tớ mong cậu thông cảm, đó chỉ là thứ tình cảm nông nỗi của trẻ con. Với lại cậu luôn bám xung quanh cuộc sống tớ đồng nghĩa với việc tớ chỉ có cậu là bạn gái, hỏi sao hôk thik cậu đk?
- Uhm. Tớ cũg định nói zậy á ( nhỏ hôk ngờ M.Quân từ chối nó 1 cách thẳng thừng như thía.)
Tr.Vũ đứng từ nãy giờ đã chứng kiến toàn bộ vở kịch.< Hay! Rất hay. Quả hôk hổ danh M.Quân mà tớ bít. Từ chối 1 cách rất ngay thẳng>
- Tỏ tình thỳ tìm chỗ nào lãng mạn hơn tý nha. Với lại chọn hôk đúng thời điểm rùi- Tr.Vũ nói nhỏ vào tai P.Nghi làm nó hôk rét mà run. P.Nghi ngĩ zậy rồi đứng lên đy zìa mà hôk thèm nói ai lời nào.
Giờ đây, mặc dù ở 2 nơi khác nhau nhưng M.Quân vs L.Linh đều có chung 1 chí hướng là uống hôk say hôk zìa. Và thía là cuộc ăn chơi kủa họ kéo dài đến 2h sáng.
- T.Kiệt, cậu cõng L.Linh ra xe đy, cậu ấy ngủ rồi kìa.- M.Anh nói khi thấy L.Linh đã ngủ gục
- Uhm!
Vừa về đến nhà thỳ L.Linh đã nôn thốc tháo. M.Anh liền kéo L.Linh vào pòng tắm rồi lấy vòi nước lạnh xịt vào ng` kon pạn
- Cậu làm cái wai' jk thế?- L.Linh lắc lắc cái đầu, uống nhìu rượu wa' rùi
- Làm cho cậu tình thui- M.Anh đáp tỉnh bơ
- Thui khỏi, tớ tính rùi. lên pòng ngủ đây. Chóng mặt wa'
- Kêu quản gia pha nước chanh nóng cho cậu uống giải rượu nhá- M.Anh ném cho L.Linh chiếc khăn để lau mặt.
- Khỏi, phiền lắm! Đi ngủ đi!- L.Linh nói rồi bỏ lên pòng.
- Pó tay vs nhỏ đó rùi!- M.Anh lắc đầu ngao ngán
Im lặng
- Pó tay vs nhỏ đó rùi!- M.Anh lắc đầu ngao ngán
Im lặng.
M.Anh nhìn sang thỳ thấy T.Kiệt đã ngủ gật từ lúc nào.
- Ax. 2 người khìn y chang nhau. Thui mệt wa', đói pụng nữa. Zô bếp koi có jk ăn hôk đây. Ak` khoan. T.Kiệt dậy lên phòng ngủ. Nhanh!- Vừa nói cô vừa lay T.Kiệt dậy.
- Có chuyện jk zậy, M.Anh?- T.Kiệt ngái ngủ mởi mắt ra hỏi.
- Lên pòng nằm ngủ ik, ngĩ sao mà cậu nằm đây hả?- M.Anh chống hông, hất mặt lên hỏi.
- Ờ bít rùi làm jk gê thía pà chằn- T.Kiệt thở dài
- Cái jề, jờ ông có lên hôk thỳ bảo? Hay mún ăn đấm- M.Anh giơ tay lên khiến T.Kiệt 3 chân 4 cẳng chạy lên pòng, ở lại lâu hôk khéo zô bệnh viện nằm chứ hôk pải lên pòng nằm wa' =.=;;
- Tớ ngĩ cậu sẽ tìm đk ng` tốt thui, T.Kiệt ak`. Đừng pùn nữa- Cô nói nhỏ đủ cho mình cô nghe rồi bước vào bếp tìm lương thực bù đáp cho cái dạ dày đang sôi ùng ục lên kủa mình. Và cuối cùng cô lê tấm thân mỏi mệt lên pòng và sau đó thỳ lun, hôk bít trời trăng mây gió jk hết.
~0~0~
Ság hum sau. Có thể nói hum nay là 1 ngày hôk nắng hôk mưa nói chung là bình thường. Và căn biệt thự của nhà L.Linh xảy ra 1 chuyện. Cả nhà vang dội lên những tiếng xoong nồi đập vào nhau của bà quản gia gọi các cô cậu tiểu thư dậy. Cả bốn đang trong tình trạng đầu tóc rối mù như ổ quạ. còn mặc nguyên đồ ngủ trên người lê ra khỏi pòng, hét lớn:
- Mới ngủ mà đã kêu dậy rùi. Sao ác wa' zậy- Nói rồi cả 4 ng` lết vào pòng ngủ típ.
- Đã 7h20 rồi đấy, nếu các vị muốn trễ học thì cứ ngủ típ kũg đk ạ!- Bà quản gia đứng ngoài hành lang hét lên rồi kũg đành bất lực bỏ xuống nhà. Nghe thấy từ "7h20" thỳ cả 4 nhân vật L.Linh, T.Kiệt, M.Anh vs H.Khang nhà vội vàng phóng chạy như bay đy làm VSCN, thay đồ, chải lại tóc tai rồi nhảy lên xe chạy vs tốc độ của gió đến trường. Nhưng bất chợt xe kủa H.khang dừng lại bên vệ đường. Cả 3 thấy thế cũg dừng lại theo
- Có chuyện jk zậy?- L.Linh hỏi
- Thì dù jk giờ kũg 7h45' rùi, đến trường cũg trễ , hay đy ăn sáng rồi đến trường cũg đk
- Uhm! Quyết định zậy ik- Cả 3 cùng đồng thanh
Họ kéo nhau vào siêu thị ăn sáng ( bọn nỳ rảnh gê!) rồi mới thủng thẳng đến trường.
Trong khi đó ở trên lớp lại xảy ra 2 tâm trạng khác nhau. M.Quân vs Tr.Vũ thì lo lắng (ăn) ngồi hôk yên zỳ hôm nay L.Linh hôk đy học. Còn P.Nghi thì cười thầm, nhỏ rất zui sướng nếu L.Linh biến khỏi thế gian này. Nhưng ông trời đâu " phụ lòng" ng` xấu. Cánh cửa lớp học đẩy ra, L.Linh, M.Anh vs T.Kiệt bước vào ( !: H.khang học khác lớp kủa L.Linh nên hôk vào cùng ngen. mọi người đừng ngĩ mình qên H.Khang nhá).
- Sao các em đy trễ thế?- Bà cô dạy Sử way sag hỏi
- Dạ tụi em sorry, tại hum nay có việc bận nên tụi em đến trễ, mong cô bỏ wa cho- L.Linh nói mà hôk thèm nhìn bà cô.
- Uhm. Các em về chỗ đy, lần sau hôk đk đy trễ nữa đâu đấy!
Ba người đy về chỗ lấy sách vở ra để trước mặt rồi bắt đầu... ngủ. Thật ra chỉ có 2 người ngủ thui. còn L.Linh thỳ làm sao mà ngủ đk vs tâm trạng như thế này chứ. Cô gục xuống bàn nhìn wa chố M.Quân, cô nhận ra trên mặt M.Quân có nét jk đó. Chắc Quân đang có chuyện pùn.< Quân mà đy thik đứa hôk mẹ như mày ư? mày đang sống trong hiện tại đấy, L.Linh. Tỉnh lại đy!>. L.Linh thở dài. Bất chợt M.Quân quay qua, L.linh vội quay ra hướng cửa sổ.
< Mình có nên thổ lộ vs L.Linh hôk? Mà chắc jk cô ấy đã thik mình, chiều hôm nay cứ mời cô ấy đy chơi thử. Mình chỉ cần cô ấy bít tình cảm kủa mình thui kũg đk. Dù jk mình cũg sắp đính hôn rồi mà!>- M.Quân nghĩ zậy rồi cậu lấy đt ra nhắn tin cho L.Linh. Bên bàn kia, L.Linh thấy đt mình rung lên thì ở ra coi.
" Chiều cậu rảnh đy chơi vs tôi đk hok? Tôi có chuyện mún nói"
L.linh rep " Ok. Tôi cũg có chuyện mún nói. Nhưng ở đâu?"
Nhận đk tin nhắn kủa L.Linh, mặt M.Quân xuất hiện nụ cười nhẹ. " Tôi sẽ wa nhà đón cậu"- " Ok!"
Cả 2 cùng mỉm cười, trong lòng họ nhẹ nhõm biết bao nếu những tâm trạng suy nghĩ đk nói hết ra.
Ngày học hôm nay trôi qua trong sự buồn tẻ và một chút háo hức trong ng` ai kia (!?). Cuối cùng cũg đến giờ ra về.
- 3h nha, L.Linh!- M.Quân nói nhỏ và tai cô trước khi cô bước ra khỏi lớp.
- Uhm!- Cô cũg nói nhỏ đủ để M.Quân nghe.
L.Linh nói rồi bước ra ngoài theo M.Anh vs T.Kiệt
- Cậu vs M.Quân có chuyện jk ak?- T.Kiệt hỏi
- Ak` hôk. Zìa thui!
- L.Linh ak`!
- Ủa? Tr.Vũ ak? Có chuyện jk hôk?- L.Linh ngạc nhiên khi thấy Tr.Vũ chạy đến
- Hôk có jk, mún đy zìa chung vs mọi người thui ak.
- Zậy P.Nghi đâu? Ngày nào cô ấy cũg theo cậu hết mà
- Chứ hôk pải P.Nghi có hẹn vs L.Anh bạn kủa cậu ak?
- Chết rồi!
L.Linh nói rồi chạy vụt đy.
- Mọi người đy kêu M.Quân nha, tôi sẽ đy theo L.Linh. Mọi người tìm đk M.Quân rồi thì chạy ra nhà kho bỏ hoang phía sau trường nha- Tr.Vũ nói rồi kũg chạy vụt theo L.Linh
M.Anh vs .Kiệt dường như cũg hỉu đk đôi chút sự việc nên tức tốc chạy về lớp học tìm M.Quân
- M.Quân! Cậu đy theo bọn tôi- M.Anh nói
- Có chuyện jk ak?
- Chuyện liên wan đến L.Linh
- Ở đâu?- đến lúc này thì mặt M.Quân thật sự biến sắc
- Nhà kho phía sau trường- T.Kiệt típ lời
Chưa kịp nge hết câu thì M.Quân đã chạy đy
Tại nhà kho.
- Haha! Đến kũg đúng lúc wa' nhỉ?- Chính xác là giọng nhỏ P.Nghi, xung quanh nó còn có đống vệ sĩ
- Thả L.Anh ra, chuyện kủa tôi vs cô hôk liên wan jk đến cô ấy- L.Linh vẫn tỏ thái độ lạnh lùng
- Được, với 1 điều kiện, mày hãy quỳ xuống đy! Hãy quỳ xuống van xin tao tha thứ cho nó.
- Haha! Lần đầu tiên tôi nghe 1 câu chuyện cười như zậy á. Nhưng mà cô kể hôk hay tí nào hết á.
- Hôk sao! Tụi bây xông lên đy!- Nhỏ chỉ tay về phía L.Linh.
Tụi này chỉ đk cái sức trâu. L.Linh chẳng thèm đánh trả. Nhưng 1 câu nói kủa cô đủ khiến tụi nó hôk rét mà run
- Chắc tụi bây biết ông trùm Nguyễn Hoàng Văn chứ.
Bọn côn đồ đó vừa nge đến từ " ông trùm Ng~ Hoàng Văn" thì tất cả đều đứng im, hôk dám nhúc nhích
- Nếu tụi bây " thèm đất, thik nghe kèn" thỳ cứ xông vô, tao chẳng ngán đâu- L.Linh nở nụ cười nửa miệng. Chắc tụi này kũg 1, 2 phần đoán đk thân phận kủa L.Linh. Nhưng vì đã nhận tiền nên đành phải làm liều. Tất cả bọn đó cùng xông và
đều biết chắc rằng lần này khó thoát khỏi sự truy sát kủa phái đoàn mafia trên thế giới. Chì với 1 cú xoay tròn trên không và 1 cú dậm nhảy L.Linh đã hạ gục hết tất cả bọn chúng. Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đấy. P,Nghi từ đâu xuất hiện tay đang cầm 1 con dao và " Phập" nhưng người L.Linh vẫn hôk cảm thấy đau đớn vì có người đã đỡ cho cô.
- H.Khang, tỉnh dậy đy! Đừng làm tôi sợ! - L.Linh hét lên.- T.Kiệt, M.Anh cậu đén cởi trói cho L.Anh rồi đưa H.khang vs L.Anh vào bệnh viện đy- Cô nói nhưng ánh mắt chức đầy lửa hận thù vẫn dán chặt vào P.Nghi.
P.Nghi thả con dao xuống, khuôn mặt trắng bệch hôk còn giọt máu.
" Chát!"
- Cái tát này là vì cô dám đụng vào bạn tôi, vào người thân kủa tôi
" Chát!"
- Còn cái này thì tôi đã nhịn cô từ lâu rồi, cô thik Tr.Vũ, M.Quân ak? Sao cô hôk hỏi họ xem họ có thik cô hôk? Hay tất cả là sự bắt buộc, sắp xếp kủa cô. Cô thik tên ngốc này ak?- Cô chỉ tay về phía M.Quân- Có cho tôi kũg hôk thèm đâu. Cô đem anh ta đy đy và đừng bao giờ làm phiền tôi nữa
- Tôi... tôi...- P.Nghi ấp úng
- Nói cho cô biết: tôi cũg đã từng thik hắn đấy, nhưng giờ thì hết rồi. Cô mún làm jk thì làm đi. Đừng bao giờ động vào đời sống kủa tôi và những người xung quanh tôi nữa. Nếu hôk, hậu quả cô gánh sẽ hôk nhẹ đâu- Nói rồi L.Linh bỏ đy, Tr.Vũ cũg đy theo.
Bây giờ chỉ còn lại P.Nghi vs M.Quân.
- Quân ak! Cậu tin tớ chứ?- P.Nghi nhìn M.Quân bằng ánh mắt cầu cứu
- Tại sao cậu lại làm thế?- M.Quân hỏi cô ta bằng giọng hôk thể lạnh hơn đk nữa
- Tại vì... vì cô ta đã cướp cậu và Tr.Vũ khỏi tay tớ- P.nghi bỗng hét lên.
- Tớ là của cậu ak? Cậu tỉnh lại đy. Tớ là M.Quân chứ hôk pải Tr.Vũ của cậu! Tớ là của cậu từ bao giờ thế hả?- M.Quân lay ng` P.Nghi
- Từ ngày cậu bỏ tớ và bước đy theo cô ta- P.Nghi nói rồi cũg bỏ đy. Để lại M.Quân vs nỗi hối hận vì bấy lâu nay hôk bảo vệ cho L.Linh
Tại bệnh viện.
Bốn con người đang ngồi trước cửa pòng cấp. M.Anh cứ ngồi khóc thút thít.
- Đã ai chết đâu mà cậu cứ khóc hoài zậy. Im đy!- L.Linh hét lên
- Nhưng... H.Khang đã vào đó 3 tiếng rồi, tớ hôk biết cậu ấy có sao hôk. Hjxx... hjxx- M.Anh lại tiếp tục khóc.
- Nín đy, M.Anh- T.Kiệt ngồi xuống vỗ vỗ vai cô.
Chỉ có Tr.Vũ là im lặng. Anh biết P.Nghi là con ng` rất mưu mô thủ đoạn nhưng cũg hôk ngờ nhỏ lại có thể làm những chuyện như zậy. Tr.Vũ bỗng quỳ xuống trước mặt L.Linh:
- Tôi thay mặt P.Nghi xin lỗi mọi người, cô ta đã làm nhiều chuyện quá đáng.- Vẻ mặt Tr.Vũ trắng bệch, anh hôk còn jk để nói nữa
- Anh đứng lên ngay cho tôi, anh hôk có lỗi và cũg đừng bao giờ xin cho con nhỏ đó. Nếu như H.Khang có chuyện jk thỳ nó kũg hôk sống yên đâu.- L.Linh vẫn vs ánh mắt đó, giọng nói đó nhưng hôk ai có thể lên tiếng xin xỏ cho P.nghi vì họ wa' biết lỗi lầm kủa nhỏ wa' lớn.
"Cạch"- cửa pòng cấp cứu mở ra
- Bác sĩ, cậu ấy sao rồi?- M.Anh bật dậy khỏi ghế, chạy đến chỗ ông bác sĩ hỏi dồn.
- Cậu ấy đã wa khỏi cuộc phẫu thuật nhưng vết đâm khá sâu nên sẽ lâu tính. Nói chung tình hình hôk có jk gọi là nguy kịch.
- Thế cậu ấy đang ở đâu? Chúng tôi vào thăm đk chứ?- Tr.Vũ thở phào nhẹ nhõm hỏi ông bác sĩ
- Được thôi, nhưng hãy đợi 1 tiếng nữa đã. Các y tá sẽ lo truyền nước rồi các cô cậu hãy vào.- Nói rồi ông bác sĩ bước đy.
- Tôi ra ngoài 1 chút, các cậu vào chăm sóc H.khang đy!- L.Linh nói rồi bỏ đy.
Tại tập đoàn Nguyễn Hoàng ( thật ra là cái vỏ bề ngoài thui, còn tập đoàn này chính là tập hợp của mafia trên thế giới)
- Chào tiểu thư!- Những người mặc đồ đen đứng thành hàng dài kính cẩn cúi chào L.Linh.
- Thư kí Freen!
- Vâng chào tiểu thư! Cô mới đến ạ?
- Ba tôi có ở trên đó hôk?- Cô hôk wan tâm đến lời chào kủa anh thư kí
- Dạ có!
- Cảm ơn!
Nói rồi cô vào thang máy để lên tầng cao nhất- nơi bố cô đang làm việc.
Cốc! Cốc! Cốc
- Mời vào- giọng ba cô vang lên
- Ba đang làm việc ak?
- Sao con lại đến đây? Có chuyện jk ak?- Ba cô ngạc nhiên khi thấy cô đến công ty, cô chẳng bao giờ bước đến đây.
- Có phải dòng họ Trần đã vay nợ tập đoàn chúng ta để làm ăn mới có ngày hôm nay đúng hôk?
- Đúng vậy, mà có jk hôk con gái?
- Con muốn ba phải lấy lại số nợ đó ngay lập tức, phải làm cho nhà họ Trần phá sản
- Con ak! Làm như vậy có quá đáng lắm hôk?- Mặc dù là mafia nhưng ba cô rất thương ng`. Ông chỉ loại bỏ những kẻ dám đối đầu vs ông thôi.
- Nếu ba hôk làm thì koi như hôk có đứa con gái này đy- Cô nói rồi way mặt bỏ đy
Tiếc cho ông Văn bị cô nắm phải điểm yếu là rất thương con nên...
- Thôi đk rồi!- Ba cô rút đt ra điện cho ngân hàng bảo đòi lại toàn bộ số tiền mà nhà họ Trần đã mượn. ngay lập tức, cảnh sát đã tịch thu nhà cửa, tài sản của dòng họ Trần. Từ 1 tập đoàn giàu nhất nhì Châu Á mà họ đã trở thành những kẻ ăn mày ( nói có hơi quá hôk nhỉ?).
Tại 1 nơi nào đó
- Alô!
- P.Nghi con về nhà nhanh lên, gia đình chúng ta đã phá sản rồi.
P.nghi nge nói thế vội chạy về nhà nhưng trước mặt nhỏ mói thứ đều bị niêm phong, đồ đạc cũg vậy, chỉ còn lại mấy bộ quần áo và vật dụng cần thiết.
" Chát!"
- Ba! Sao ba đánh con?- P.Nghi ôm mặt, rưng rưng nước mắt
- Mày... mày đã làm jk đắc tội vs tập đoàn Nguyễn Hoàng hả?
- Con... con có làm jk họ đấu Không lẽ con bé đó là con gái của chủ tịch tập đoàn Nguyễn Hoàng.
- Mày nói cái gì? Mày đụng đến tiểu thư của tập đoàn Nguyễn Hoàng ak? Mày điên rồi, P.Nghi ơi! Dòng họ Trần đã bị phá sản dưới tay mày đấy. Thật là nghiệp chướng mà!- Ông nói rồi lên tăng xông và xỉu.
P.Nghi thấy cảnh đó thì chạy vụt đy. Nhỏ chạy ra bờ sông
- Mình đã gây ra quá nhìu tội lỗi. Giá như mình nhận ra ngay từ đầu Tr.Vũ và M.Quân hôk yêu mình. Giá như mình hôk gây sự vs L.Linh. Giá như mình hôk dùng dao đâm H.Khang. Một đứa như mình hôk nên sống trên cõi đời này. Tôi xin lỗi tất cả mọi người, có lẽ lời xin lỗi của tôi quá muộn nhưng cái chết kủa tôi sẽ làm nguôi phần nào sự túc giận kủa mọi người.
Nói rồi cô từ từ bước xuốn lòng sông, chô đến khi chìm hẳn. Có 1 kẻ đã chứng kiến hết toàn bộ sự việc. Hắn vội lao ra cứu và sự giúp đỡ của hắn rất kịp lúc. Vì hôk biết bơi nên P.nghi đã ngất đy, tên này bắt buộc phải hô hấp nhân tạo cho cô (!?).
Khụ... khụ...- P.Nghi ho lên vài tiếng cho nước sặc ra ngoài
- Cô tỉnh rồi ak?
- Anh là T.Kiệt pải hôk? Các người mún làm jk tôi đây? Hãy để tôi chét đy có phải hơn hôk?- nhỏ nói trong nước mắt
- Nếu cô thành thật xin lỗi, tôi tin rằg mọi người sẽ bỏ qua tất cả cho cô. Đi thôi!- Nói rồi T.Kiệt kéo tay P.Nghi đy
Tại bệnh viện, ba của L.Linh sau khi nghe tin H.Khang bị đâm cũng vội vàng chạy đến.
- Tại sao cậu lại đỡ cho tôi?- L.Linh ngồi bên giường bệnh hỏi, giọng có vẻ lo lắng.
- Tại vì....- H.Khang ấp úng.
- Vì năm xưa chính ba mẹ con đã cho ng` hại L.Linh đúng không, nên con muốn trả nợ xưa?- Ba L.Linh ngồi trên chiếc ghế sofa nhìn H.Khang nói.
- Dạ vâng, giờ biết đk sự thật rồi thì mọi ng` làm jì con cũng đk- H.Khang cuối mặt xuống.
- Chuyện đó L.Linh giải quyết đy con! Ba về công ty đây!- Ông nói rồi bước đy- Nghỉ cho lại sức đy, H.Khang, rồi muốn sao cũng đk- Ngoái đầu lại nhìn H.Khang bằng ánh mắt đầy cảm thông.
Không khí im lặng bao trùm cả căn phòng.
- Tôi xin lỗi!- H.Khang lên tiếng phá vỡ không gian nặng trịch.
Im lặng
- Không phải lỗi của cậu, mọi chuyện là ba mẹ cậu gây ra, dù jì họ cũng đã chết, nên tôi sẽ bỏ qua mọi chuyện- L.Linh bất ngờ lên tiếng.
- Tôi... tôi...
- Tôi đã bảo không sao, nếu cậu muốn bù đắp thì hãy nghỉ cho khỏe đy- L.Linh bỗng mỉm cười nhìn H.Khang
- Gì chứ cái đó thì quá dễ!- H.Khang cũng mỉm cười lại.
Cốc... cốc...
- Vào đy!- L.Linh lên tiếng
Cạch- cách cửa mở ra.
- Cậu xem tớ dẫn ai đến này!- T.Kiệt tươi cười nói vs 2 ng` bạn.
- Ai?- cả 2 cùng đồng thanh.
- Vào đy P.Nghi!- T.Kiệt kéo tay cô vào
- Sao cô ta lại ở đây?- L.Linh bỗng đổi giọng, mắt cô nhìn thẳng vào P.Nghi đầy sự khinh bỉ.
- Tôi xin lỗi, ngàn lần xin lỗi mọi ng`!- P.Nghi cúi mặt, 2 tay đan vào nhau.
- Chỉ cần 1 lời xin lỗi là xong ak? Cô làm jì tôi cũng hôk sao nhưng xem cô làm jì vs H.Khang này.
- Tôi...- P.Nghi khóc, 2 hàng nước mắt chảy dài trên má.
- Thôi mà L.Linh, dù jì mọi chuyện cũng đã qua rồi mà, nhắc lại làm jì- H.Khang lay nhẹ tay cô.
- Uhm, đúng đó L.Linh, ai cũng 1 lần phạm lỗi mà, tha thứ đy! Chúng ta sẽ làm lại từ đầu!- T.Kiệt mỉm cười nhìn L.Linh rồi lại quay sang nhìn P.Nghi.
Một nụ cười được đáp lại, cả không gian như bừng sáng. Những giọt nước mắt vui vẻ, ân hận đang lăn nhẹ trên má P.Nghi. Hoàng hôn dần buông, cả không gian nhuộm màu đỏ rực. Những làn bụi hồng hồng, đỏ đỏ xuyên qua khe cửa khẽ nhảy múa chào mừng cho bông hoa tình bạn đang chớm nở.
Về phần M.Quân, cậu như một ng` vô hồn lê bước trên đường mà hôk biết đy về đâu
-< "Cô thik tên ngốc này ak?. Có cho tôi kũg hôk thèm đâu. Cô đem anh ta đy đy và đừng bao giờ làm phiền tôi nữa". Tại sao lời nói đó cứ như dao đâm vào tim mình vậy? Đau lắm, rất đau!>. Bỗng M.Quân vô tình đâm sầm vào 1 đấm ng`.
- Mày đui ak?- tên đầu đàn nắm cổ áo của M.Quân kéo lên. Có lẽ cậu đã hết sức để chống cự rồi.
- .....
- Thằng kia! Sao mày không trả lời?- tên đó lấy tay đấm vào ng` M.Quân làm cậu ngã khuỵu xuống đường.
- Đánh đy, hãy đánh vào trái tim không biết đau, không có cảm xúc này đy!- M.Quân hét lên.
- Thằng này ngon, tụi bây xông vô!- tên đầu đàn kêu đàn em xông đến.
- < Đánh đy! Đánh cho trái tim này chết luôn đy, hãy làm cho nó đừng tồn tại nữa>
- Mấy thằng kia! Dừng tay!- tiếng Tr.Vũ hét từ đằng xa.
Bọn đó thấy Tr.Vũ chạy đến dẫn theo 1 đám đàn em thỳ vội bỏ chạy.
- Bắt hết tụi nó lại, sót đứa nào thì liệu hồn đấy.- Tr.Vũ nói cho bọn đàn em rồi quay sang M.Quân.
- Cậu điên ak?- Tr.Vũ lay lay ng` M.Quân
- Tớ điên đấy!- M.Quân đáp bằng giọng vô hồn
Cốp- Tr.Vũ lấy đầu cậu đập vào đầu M.Quân
- Tỉnh chưa hả thằng điên này?
- ◘_◘...
• Tại bệnh viện.
- Tối rùi! Đy ăn chút jì đy, đói wa' ak`- Giọng L.Linh cất lên.
- Oki!- M.Anh nháy mắt vs cô.
- Đy hôk, T.Kiệt, P.Nghi?- L.Linh quay sang họ
- Sao cũng đk!- P.Nghi đáp- Nhưng đy ăn bò bít tết ở nhà hàng Pháp là ngon nhất ấy.
- Uhm, dzậy đy thui!- L.Linh nói rồi kéo mọi ng` đy.
- Suỵt! Nhỏ nhỏ thui cho H.Khang ngủ- M.Anh đưa tay lên miệng làm dấu hiệu im lặng.
- Ui jìơ, làm jì quan tâm gê thế- T.Kiệt trêu cô
- Đâu có!- M.Anh làm mặt dzận rùi bỏ ra ngoài.
- Dzận woai`. Có đy hôk?- T.Kiệt lại trêu cô- Hay mún ở lại chăm sóc ai kia.- T.Kiệt mỉm cười rất ư là gian xảo.
- Ai nói ở lại. Đy chứ- M. Anh chu miệng lên cãi lại.
- Stop! 2 ng` dừng lại ngay lập tức. Tui vs P.Nghi đang đói mún chết nè.- L.Linh hét lên
- Xin cô giữ im lặng jùm, bệnh nhân cần nghỉ ngơi ạ!- 1 cô y tá đy ra nói.
- Vâng, xin lỗi ạ!
- Hí hí!- cả bọn cùng cười
Tại nhà hàng Crystal cả bọn cùng kêu tràng lang đại hải, làm cho mấy ng` phục vụ choáng ngợp, phải kê thêm 1 cái bàn mới đủ để thức ăn.
- Cho 1 chai rượu vang nhé!- L.Linh nói vs ng` phục vụ
- Vâng ạ!- ng` phục vụ quay đy đk 1 lúc thỳ đem đén 1 chai rượu vang loại xịn.
- Của cô đây ạ!
- Cảm ơn!
- Cậu uống rượu ak?- P.Nghi ngạc nhiên
- Uhm! Uống cho dzui thui.
- Uhm!
Sau 1 hồi ăn uống, cả bọn kéo nhau ra về.
- Cậu chưa về ak, L.Linh?- M.Anh hỏi
- Uhm! Tớ ngồi 1 lát rồi về ngay, các cậu đy trước đy!
Sau khi 3 ng` đy khuất
- Phục vụ cho 1 chai Wasser.
- Đây ạ!
Cô nhận chai rượu tù tay ng` phục vụ rồi nốc nó 1 cách vô tội vạ. Cô muốn uống cho thật say để quên đy thứ tình cảm đang tồn tại và lớn dần trong ng`. Cô khóc. Những giọt nước mắt mặn chát rơi vào ly rượu cô đang uống. Cô mệt mỏi lắm. Cuối tuần này phải kết hôn vs 1 kẻ không quen biết nữa.
Đã 11h p.m
- Thưa cô! Đã đến jìơ chúng tôi đóng cửa nhà hàng.- 1 nhân viên lay cô dậy.
- Ơ... uhm, tôi biết rồi!- cô đứng dậy tính tiền rồi về nhà.
Trời bất chợt đổ mưa.
L.Linh đy trên con đường đó và M.Quân cũng vậy nhưng họ đy trái ngược dòng ng` vs nhau.
Liệu cuộc tìnhcủa họ có trái ngược như vậy không?
Không ai có thể biết trước được.
Tại sao mình lại thik hắn chứ? Mình ghét, mình ghét tất cả những jì thuộc về hắn!>- L.Linh gào thét trong đầu.
Cô với tay mở vòi sen. Từng dòng nước ấm áp, trong lành chảy nhẹ trên khuôn mặt cô.
- Cô chủ, đồ ăn khuya của cô chủ đây ạ!- cô júp việc kêu từ ngoài cửa.
- Tôi biết rồi, để ngoài cửa ấy!- cô nói vọng ra.
- Vâng!
L.Linh rút chiếc khăn tắm treo trên giá quấn quanh người rồi ra tủ lấy đồ mặc. Cô bước ra cửa lấy khay thức ăn để lên bàn rồi bật cái laptop lên để thư giãn ( game ý mà).
- Đy săn zombie thôi, xã stress tý!- L.Linh đăng nhập vào njk cf kủa mình ( pà này gớm, cũng chơi cf ak?)- Onl yahoo nữa. Nhắc mới nhớ, từ ngày mình chuyển vào cái trường này chẳng có thời gian onl.
Đăng nhập.
- Sao nhìu tin offline thế này?- cô nói rồi cũng bỏ mặc đó chẳng thèm đọc và bắt đầu lao vào săn zombie. Đang đoạn cao hứng thỳ...
Buzz
My_lucky_star ( L.Linh): Ai đấy? Muốn chết ak? Có biết tao đang cf hôk?
Lil' Kinight: Không cần biết. Chiều mai có rảnh không?
My_lucky_star: Thằng này hay nhỡ?
Lil' Kinight: Tôi hỏi chiều mai rảnh không?
My_luck_star: Rảnh. Á! Chết rồi.
Lil' Kinghit: Ai chết?
My_lucky_star: Tao. Trời ơi! Bị biến thành zombie rùi, tại mày á. Đồ chết tiệt
Lil' Kinight: Ốh, so só rì! . Mai hẹn 4h tại công viên Thiên Đường nha.
My_lucky_star: Tao đâu có quen mày.
Lil' Kinghit: Quen. 100% luôn. Mai gặp lại. Pipi
My_lucky_star: Ê ê khoan...
Lil' Kinghit is offline now
Nguyên văn cuộc đối thoại của L.Linh vs ng` lạ mặt. L.Linh vội gập máy tính lại, leo lên giường bật điều hòa xuống 16 độ. Cô mà ngồi ở cái bàn máy tính 1 chút nữa thỳ cái laptop sẽ tan tành.
- Hạ nhiệt, hạ nhiệt!- cô nói nhỏ trong miệng rồi chìm vào giấc lúc nào không biết.
Tại 1 nơi nào đó trên hành tinh này.
- Tôi xong bên này rồi, bên mấy ng` xong chưa?
- Ok, con mồi đã vào bẫy, chỉ cần đóng lại.
Những kẻ đó nhìn nhau cười đây ẩn ý.
☺ Sáng hôm sau.
L.Linh dậy từ sớm.
- M.Anh vs T.Kiệt đâu?- cô hỏi ông quản gia
- Dạ tối qua họ không về nhà ạ.
- Uhm! Tôi đy học đây!
- Vâng, cô chủ đy ạ!
Cô ra gara lấy chiếc Lamborghini Galendar đy đến trường. Tuy nhiên, cô lại ra cánh đồng cỏ để đy dạo. Nắng. gió và những cánh hoa bồ công anh buổi sáng tạo nên bức tranh thật đẹp. Cô bước đến con suối sau cánh đòng thỳ thấy 1 ng` con trai đang nằm cạnh tảng đá, mũ cụp xuống che phủ hết cả mặt, áo thỳ ướt sũng.
- Anh jì đó ơi! Có bị làm sao không dzậy?- L.Linh lay ng` tên đó.
Chiếc mũ của tên đó rơi xuống, cô hơi giật mình, thỳ ra là M.Quân. Cô định bỏ đy nhưng thấy M.Quân nằm bất đọng ở đó cũng không đành lòng nên đành kêu cậu ta dậy.
- M.Quân dậy.!!!- L.Linh vừa hét, vừa la cỡ nào M.Quân cũng không nghe- M.Quân, cậu chết rồi hả? ( hỏi zô ziên thấy sợ =.=)
Lại im lặng.
- Ê đừng chết chứ, nhưng nước ở con sông này thấp mà. Dậy ngay cho tôi!- bao nhiêu công sức cô bỏ ra cũng vô ích.
L.Linh bắt đầu lo sợ. Cô sợ M.Quân có chuyện jì chắc cô không sống nổi quá. Khóe mắt cô bắt đầu ươn ướt, 2 hàng nước mắt lăn nhẹ trên má.
- L.Linh, cậu sao vậy?- M.Quân bỗng lên tiếng
- Ak`, không có jì.- L.Linh lấy tay lau vội nước mắt.
- Không có jì sao lại khóc?- M.Quân ngồi dậy, rút tai phone ra ( éc! thỳ ra tai phone hèn jì kêu hôk nge)
- Tôi đy đây.
L.Linh toan đứng lên bỏ đy thỳ M.Quân ôm lấy ng` cô.
- Bỏ tôi ra!- L.Linh kéo tay M.Quân ra khỏi ng` mình nhưng vô ích.
- Ngồi vậy 1 chút thôi. Tôi xin cậu đấy!- M.Quân gục đầu xuống vai cô nói nhỏ.
- Cậu...- không nói đk jì nên cô cũng đành ngồi im.
- L.Linh, cậu có biết là tôi thích cậu không hả? Thích đến chết luôn ấy.
L.Linh lại khóc, những giọt nước mắt nóng hổi ấy vô tình rơi xuống tay của M.Quân
L.Linh lại khóc, những giọt nước mắt nóng hổi ấy vô tình rơi xuống tay của M.Quân.
- Cậu sao vậy? Tôi nói có gì sai thì cậu bỏ qua nhé.- M.Quân khẽ nói.
- Tại sao bây giờ cậu mới nói ra câu đó? Cậu biết tôi chờ đợi chứ. Nhưng quá muộn rồi!- L.Linh nói trong tiếng nấc.
- Đúng quá muộn rồi! Cuối tuần này tôi phải đính hôn!- M.Quân thở dài.
- Tôi cũng vậy!
- Cậu có thể làm điều này cho tôi không?
- Điều gì? Nếu làm được tôi sẽ làm!
- Cậu... nói thik tôi được chứ?- M.Quân ngập ngừng.
- ..........!
- Không nói cũng được! Thôi về đy!- mặt M.Quân buồn rười rượi.
L.Linh đứng lên, nhưng cô không đy theo M.Quân, cô dừng lại 1 lúc. Bất chợt, cô chạy đến ôm M.Quân.
- Tôi thik cậu. Thik cậu nhiều lắm!
- Hì. Cảm ơn cậu. Cuối cùng tôi cũng được nghe câu đó.
M.Quân xoay người lại, đặt lên môi L.Linh 1 nụ hôn. Thời gian như ngừng trôi. L.Linh đẩy nhẹ M.Quân ra.
- Về thôi!- L.Linh ké tay M.Quân đy.
Trên môi cả người đều nở 1 nụ cười mang tên hạnh phúc. M.Quân lái xe đưa L.Linh về trường.
Tại trường.
2 người đến trường cũng là giờ ra chơi. Vừa bước vào lớp thỳ họ đã bị 1 đám người bu lại. Trong đó có: P.Nghi, Tr.Vũ, M.Anh, T.Kiệt.
- 2 người đy đâu vậy hả?- đồng thanh tập 1.
- Đy chơi thôi!- M.Quân nhún vai trả lời.
- Đy chơi mà cả 2 cứ cười tủm tỉm như điên.- đồng thanh tập 2.
- Hì!- M.Quân và L.Linh cười trừ rồi tay trong tay bước về chỗ.
- Haizzz. Vậy không cần chúng ta giúp nữa rùi!- P.nghi than thở đủ cho 3 người còn lại nghe thấy.
- Ờ biết vậy khỏi chat chit gì với 2 người đó cho mệt!- M.Anh đưa miếng bánh ngọt vào miệng.
- Nhưng chiều 1 người đó đến công viên Thiên Đường sao?- T.Kiệt lo lắng.
- Kệ đy, 2 người đó đy chơi chung chứ sao!- Tr.Vũ nhún vai bước ra khỏi lớp.
- Pó tay!!!- T.Kiệt, M.Anh vs P.Nghi đồng thanh.
Trong giờ học, 2 anh chị nhà ra cứ rút đt ra ngồi nhắn tin làm cho 4 người kia lắc đầu ngán ngẩm.
- Yêu quá hóa điên!- M.Anh lên tiếng.
- Còn mấy ngày nữa chứ mấy.- T.Kiệt nói nhỏ.
- Là sao?
- Thì hôm nay là thứ 5 ( mình cho thời gian trôi nhanh tý!), vậy là còn 3 ngày nữa L.Linh phải kết hôn rùi.- T.Kiệt thản nhiên nói.
- Sao giống M.Quân quá vậy?- Tr.Vũ và P.Nghi không hẹn mà nói nhanh.
- Ọc, không lẽ 2 người đó kết hôn với nhau.- M.Anh đưa ngón tay lên miệng, có vẻ đăm chiêu. Ai có biết gương mặt đó đang mưu tính chiện gì. =.=
- Nếu là vậy thỳ phải làm cho bọn họ đau khổ 1 tý.- Tr.Vũ đề nghị kèm theo nụ cười gian trá.
- Kế hoạch nè <......................>- M.Anh nhỏ to vs mấy người đó.
- OK, cuối giờ nhé.- cả 4 người tinh nghịch nháy mắt với nhau.
T.Kiệt bỗng quay sang L.Linh và M.Quân.
- Cuối giờ 2 cậu gặp bọn tớ nói chuyện chút, ở phía sau trường ấy.
L.Linh và M.Quân ngồi đơ như cây cơ. Mỗi người đang có dấu hỏi to đùng trên đầu. Họ chẳng buồng nhắn tin nữa, cứ ngồi ngẫm nghĩ đy đâu. Rốt cuộc cũng gục xuống bàn ngủ ( hixx ). Còn bên bàn bên kia thỳ... ôi thôi. Tên T.Kiệt cười ôm quyển sách che mặt mà cười nãy giờ. Giả vờ làm mặt hình sự nói chuyện với 2 người đó mà nhìn mặt họ buồn cười muốn chết.
Cuối giờ học, bãi cỏ sau trường.
- Mọi người gọi bọn tôi ra đây có chuyện gì không?- L.Linh lên tiếng.
- L.Linh à! Tớ nghĩ cậu với M.Quân nên cắt đứt mọi quan hệ đy- Tr.Vũ nghiêm giọng nói.
- Cái gì?- cả 2 cùng đồng thanh.
- Đúng vậy!- Tr.Vũ nói tiếp- Cả 2 cậu đều sắp đính hôn nên kết thúc đy là vừa. Nếu không sau này thỳ....- Tr.Vũ thở dài, quay mặt đy. ( để cười đấy ạ!☺☺☺)
M.Quân và l.Linh nhìn 3 người còn lại, cái họ nhận được chỉ là sự im lặng đồng tình.
- Uhm, chỉ 1 ngày nữa thôi.- nói rồi M.Quân kéo tay L.Linh đy.
Để lại 4 con người đang cười lăn cười bò ở dưới đất.
- Không ngờ cậu diễn đạt thật.- P.Nghi nói trong tiếng cười.
- Tớ cũng không ngờ luôn ấy.
- Haha- 4 đứa điên cười với nhau.
Trở lại với M.Quân và L.Linh.
- Cậu kéo tôi đy đâu vậy?- L.Linh dằng tay M.Quân ra.
- Thì tận hưởng những giây phút cuối cùng trong cuộc đời.- M.Quân nháy mắt vs L.Linh rồi kéo cô vào xe.
- Đy đâu mới được chứ?- L.Linh vừa thắt dây an toàn vừa nói.
- Ờ... đy ra biển đy.!- M.Quân búng tay 1 cái.
- Uhm! Tùy cậu.
M.Quân lái xe ra biển. Gió thổi mát rượi.
- Tôi ngủ 1 chút, khi nào đến cậu kêu tôi dậy.- L.Linh đề nghị rồi bật ghế ngã ra sau tý cho dễ ngủ.
- Uhm!
L.Linh ngủ được 1 lúc thỳ M.Quân cởi áo khoác đắp lên người cô.
Kítttt.....- chiếc xe dừng lại.
Biển buổi sáng vắng người thật. Màu xanh dịu dàng của biển làm người ta cảm thấy thật thanh thản.
- L.Linh, đến biển rồi này!- M.Quân khẽ lay người cô.
- Ơ uhm- L.Linh lấy tay dụi mắt rồi nhìn ra biển- Đẹp thật.- cô chỉ thốt lên 2 tiếng rồi bước ra khỏi xe.
Họ cởi giày để trong xe rồi chạy xuống bãi cát.
- Cát trắng mịn thật ha, L.Linh- M.Quân mỉm cười nhìn cô.
- Uhm.- cô mỉm cười lại.
- Cười vậy có đẹp hơn không, suốt ngày mặt cứ bí xị- M.Quân nháy mắt với cô.
- Gì? Ý nói tôi xấu ấy ak?- L.Linh liếc M.Quân.
- Ai biết, cậu nghĩ sao thì nghĩ.
- Cậu đứng lại cho tôi.
Thế là 2 người đuổi bắt nhau khắp bãi biển
Thế là 2 đuổi nhau khắp bãi cát.
Bất ngờ L.Linh chạy ra ngoài biển va fngax khụy xuống.
- Cậu không sao chứ, L.Linh?- M.Quân chậy đến ân cần hỏi han.
- Ờ thỳ không sao!- nói rồi cô hất nước vào mặt M.Quân.
- Ớ, dám lừa tớ hả?- M.Quân cũng lấy nước hất lại vào người L.Linh.
- Eo ôi!
Sau 1 hồi đùa giỡn mệt lả người, họ lên bãi cát ngồi nhìn biển.
- Thời gian mà ngừng lại thỳ hay biết mấy M.Quân nhỉ?- L.Linh hỏi khẽ.
- Uhm, nếu được vậy thỳ tốt quá.- M.Quân thở dài đáp.
-....!
- L.Linh, cậu xòe tay ra đy!- M.Quân đề nghị.
- Hũh?
M.Quân lỗi trong túi ra 2 chiếc nhẫn đôi, đeo vào tay L.Linh 1 chiếc, chiếc còn lại đeo vào tay cậu.
- Tình yêu của tớ đó, giữ đy.
- Uhm.
Từng đợt sóng cứ vỗ vào bờ. Biển luôn mang ý nghĩa: thanh thản. Ngắm biển, tâm hồn chúng ta như có một khoảng trống, không lo toan, muộn phiền, dẹp bỏ mọi chuyện để chạy theo những ngọn sóng. Nhưng cũng đôi lúc, ngắm biển lại mang cho ta một nỗi buồn khó tả.
- Về thôi M.Quân, hôm nay H.Khang xuất viện.
- Vậy hả? Uhm.
M.Quân lái xe đưa L.Linh về nhà.
- Vào không?- L.Linh hỏi.
- Được hả?
- Thik thỳ cứ vào!- L.Linh nói rồi quay người sang bấm chuông.
- Cô chủ mới về ạ!
- Uhm.
Cạch- L.Linh mở cánh cửa phòng khách.
- Ơ ba, con chào ba ạ!- L.Linh thấy ba cô đang ngồi ở sofa uống trà.
- Ờ, ai đây?- ông khó chịu hướng mắt về phía M.Quân.
- Dạ con chào bác, con là Minh Quân, Vũ Minh Quân ạ!- M.Quân lễ phép cuối đầu xuống chào ba L.Linh.
- Ờ, lại đây ngồi đy con.- ông bỗng thay đổi 360 độ, mời M.Quân đến ghế ngồi.- Con uống gì không?
- Dạ cho con nước trái cây được rồi ạ!
L.Linh thật sự rất shock, cô đứng ngớ người từ nãy giờ. Lần đầu tiên cô thấy ba cô làm thế với một đứa con trai. Mời xuống ghế ngồi rồi còn lấy nước cho uống nữa chứ.
M.Quân cũng shock không kém, cậu cứ tưởng bị ba của L.Linh xả cho 1 trận rồi đuổi về nữa chứ, ai ngờ...
- L.Linh, lại đây ngồi đy.- ba cô lên tiếng.
- Dạ.- cô bước đến ghế sofa bên cạnh ba cô, đối diện M.Quân.
- Qua bên kia ngồi với M.Quân, ngồi bên đây làm gì.- ba cô đẩy cô qua.
L.Linh shock tập 2, chưa bao giờ ba cô cho cô ngồi với 1 đứa con trai nào trước mặt ông.
M.Quân thỳ cười thầm trong bụng, không ngờ ông trùm xã hội đen mà cũng dễ tính thế này.
- Dạ.- L.Linh lê bước qua chỗ M.Quân ngồi.
- Cháu đẹp trai quá nhỉ?
- Dạ không dám ạ!- M.Quân nghe nói vậy mà mặt đỏ như trái cà chua.
- H.Khang về chưa ạ?- L.Linh lảng sang chuyện khác.
- Về rồi, nó đang ngủ trên gác ấy. Có M.Anh và T.Kiệt ở trên đó nữa.
- Dạ, con lên đó nha.Ba cứ ngồi nói chuyện.
- Con ngồi xuống.- ba cô nghiêm giọng.
- Dạ!
- Mấy đứa chuẩn bị đến đâu rồi?- ba cô hỏi.
- Chuẩn bị gì ạ?- đồng thanh tập 1.
- Lễ đính hôn!- ông thản nhiên nói.
- Cái gì???- đồng thanh tập 2.- ai đính hôn với ai???
- 2 đứa. Chưa biết gì à?
- What?- 4 con mắt nhìn nhay mà hóa đá.
- À quên, bọn ta chưa nói cho các con biết sẽ đính hôn với ai đúng không?
- Ớ....!!!!!
- Cuối tuần này các con sẽ đính hôn.- ba cô chậm rãi nói.
- Con... con đính hôn với... M.Quân á?- L.Linh lắp bắp.
- Đúng!- ba cô gật đầu.
- Bác đùa hoài, làm gì có chuyện đó.- M.Quân cười nhạt.
- Không tin à?- ông nhướng mắt nhìn 2 con người mất hồn.
- Dạ không phải nhưng mà....- M.Quân nói.
- Ok, vậy được rồi. Mai đy mua đồ cưới rồi chụp ảnh luôn.
- Sặc!- đồng thanh tập 3