Minh Nguyệt sống ở nhà họ Trần cũng được 10 năm rồi. Năm đó vì muốn cô mau chóng trưởng thành mà cha cô đã gửi cô sang Việt Nam. Cô đã sống cùng bố mẹ nuôi và bà ngần ấy năm rồi. Họ đã dành hết tình yêu thương cho cô. Cô cũng rất yêu thương họ. Hôm nay là ngày đầu tiên cô bước vào trường THPT. Sáng sớm cô đã dậy sớm để chuẩn bị, trong lòng đầy bồi hồi và lo lắng. Có tiếng gọi:
- Minh Nguyệt, mau xuống ăn sáng rồi Thanh Phương sáng đi học nha con??
Nghe tiếng mẹ gọi Minh Nguyệt liền chạy ào xuống:
-Vâng ạ… Con chào cả nhà.
-Ngồi xuống ăn đi con.
Bữa sáng mau chóng két thúc, Thanh Phương- chị họ của Minh Nguyệt học lớp 11 sang chở Minh Nguyệt đi học. Hai chị em vui vẻ trò chuyện trên đường tới trường. Thanh Phương nói:
- Nguyệt à, lát nữa chị giới thiệu em cho các bạn của chị nhá?? Họ rất náo nức muốn gặp em đó.
- Ủa sao lạ vậy chị, sao họ biết được em? _ Minh Nguyệt đưa đôi mắt to tròn long lanh hỏi thật đánh yêu
-Thì chị lúc nào cũng kể về em cho tụi nó chớ sao..hihi
-Vâng.
Hai chị em tung tăng vào sân trường. Vẻ đẹp trong sáng của Minh Nguyệt nhanh chóng là tâm điểm cho mọi người. Nhiều lời khen chê vang lên. Đặc biệt là tụi con gái nhìn Minh Nguyệt bằng ánh mắt ghen tị.
- Hello, tụi bay tới đủ rồi à?? _ Phương nhanh nhảu nói
- Ok..đây..thế em mày đâu..giới thiệu đi nào? _ thằng Tâm nhanh chóng nói
- Từ từ coi..làm gì nôn nóng thế… Minh Nguyệt..lại đây gặp bạn chị nào? _ Phương tươi cười quay sang Minh Nguyệt
Minh Nguyệt bước lại, nhẹ nhàng cuối nhẹ đầu chào mọi người:
- Em chào các anh chị ạ… em tên là Minh Nguyệt, học lớp 10T1.
Tất cả đứng sững một hồi lâu rồi lấy lại bình tĩnh:
- Wow, em mày xinh thật Phương à, dễ thương quá! _ thằng Khánh kêu to
-Đúng đó, đẹp quá ta!! _ Lâm mở lời khen
-Hi, thôi để tao giới thiệu cho em nó..chào em, chị tên là Hoa..đây là anh Tâm, Khánh, An, chị Linh, chị Kiều,…._Hoa lần lượt giới thiệu
Tùng..tùng..tùng…
Tiếng trống vào lớp vang lên, tất cả học sinh đều chạy ùa vào lớp của mình.
-Thôi pipi tất cả nha..vào lớp thôi.
Nguyệt nhẹ nhàng bước đến phòng Hiệu trưởng, gõ cửa bước vào:
- Chào Trần tiểu thư, mời tiểu thư ngồi. _ Hiệu trưởng đứng dậy, tiến về phía Nguyệt
-Thầy đừng khách sáo, có lẽ cha tôi đã nói rõ với thầy, thầy cần giữ kín tất cả về tôi..nếu không………. Thầy hiểu ý tôi chứ? _ Giọng nói sắc lạnh vang lên
-Tôi biết thưa cô_ Hiệu trưởng dè chừng
- Ok..Tôi về lớp, chào thầy_ Nguyệt cuối người chào thầy rồi bước về phái lớp.
Bước vào lớp, Nguyệt chọn bàn gần cửa sổ mà ngồi. Bỗng có giọng nói vang lên:
- Tôi có thể ngồi cùng bạn chứ?
Minh Nguyệt ngước lên là một cậu con trai có vẻ đẹp đến rạng ngời, ngẩn người một chút, cô cũng lấy lại bình tĩnh đáp:
- Ok..Không vấn đề
Suốt cả buổi học căng thẳng với bao lời khen chê đối với Minh Nguyệt thì cô cũng bỏ ngoài tai. Tùng…Tùng….Tùng….Trống giờ giải lao vang lên. Tất cả đều ùa ra ngoài. Nguyệt cũng đứng dậy bước xuống sân trường nơi mà các anh chị đang chờ.
-Chào bạn _ Giọng nói ây lại vang lên
Nguyệt ngước nhìn thì ra là cậu bạn lúc nãy. Nguyệt nhìn mọi người chờ giải thích.
-À…đây là Tuấn Kiệt, em trai của anh..còn đây là Minh Nguyệt bạn của chị Phương đó Kiệt. _ Khánh vừa giải thích
-À…xin chào_ Cả hai cùng “à” lên một tiếng.
Buổi nói chuyện diễn ra vui vẻ. Hôm nay ở trường thật đặc biệt.
Tối đó tại nhà Minh Nguyệt:
-Nguyệt à, hôm nay học có vui không con? _ Ba nuôi cô nhẹ nhàng hỏi
-À, cũng vui lắm ba à, chị Phương dẫn con đi giới thiệu với bạn của chị ấy..hjhj..họ đều tốt với con, tuy các bạn trong trường khong có thiện cảm với con cho lắm. _ Minh Nguyệt buồn bã nói
-Thôi đừng buồn con à, trước sau con cũng có bạn thôi._Bà nội nói
Tối đó tại phòng, cô nhận được điện thoại từ Tuấn Kiệt
-A lô, ai đó ạ?
- Chào Nguyệt, tớ Kiệt đây mà_ Giọng nói nhẹ vang
-À, Kiệt hả..gọi tớ có việc gì thế?? _ Nguyệt hỏi lại
-Tớ chỉ muốn nói chuyện với cậu, để chúng ta thân hơn thôi.
-Uhm..mà giờ tớ mắc tí, nói sau nhá! _ Nguyệt cụp máy
Tại nhà Tuấn Kiệt:
-Nhok hotboy kia, ngày đầu tiên đi học thế nào?_ Mẹ cậu hỏi
-Tốt mẹ à..hjhj _ Kiệt chưa kịp nói xong thì
- Mẹ à, nhok nhà ta để ý pé Nguyệt-em họ cái Phương bạn con đấy ạ! _ Khánh nhanh nhảu
-Anh hai không nói có ai nói anh câm đâu?_ Kiệt bực tức
-Thôi đi hai đứa, đi nghỉ sớm đi con._ Ba cậu can ngăn chớ không hai tên này lại ôm nhau đánh nữa, hết nói nổi, thương nhau lắm nhưng tức lên thì có trời mới cản.
*Tối hôm đó cả Nguyệt và Tuấn đều cảm thấy cái gì khác lạ trong lòng khi gặp mặt đối phương. Liêu tình yêu có chớm nở?????
Sáng hôm sau Minh Nguyệt đến trường thật sớm vì hôm nay đến phiên cô trực nhật. Sau khi quét dọn sạch sẽ lớp, cô vào WC. Bỗng nghe:
- Mày có biết con nhỏ lớp 10T1 không, tên là Nguyệt gì gì đó??_Một cô gái hỏi
- Có. Trông nó thật dễ thương nhỉ?_ Cô thứ hai đáp
- Dễ thương thì sao, nhìn mặt chả ai ưa…còn thân thiết với Tuấn Kiệt nữa chớ. Mày không biết chứ nó chơi toàn với anh chị lớp lớn không…
-Vậy à..con này vậy mà ghê nhỉ? Tụi mình cho nó một bài học đi. Thôi vào lớp rồi kìa._ Nói rồi hai cô vội chạy vào lớp
Minh Nguyệt đứng dựa vào tường mà lòng bỗng chùng xuống. “ Tại sao lại ghét mình như thế nhỉ? Mình có làm gì đâu?” Rồi cô cũng bước vào lớp.
Tiết học trôi qua thật nhàm chán với bao lời miệt thị Minh Nguyệt. Hôm nay Tuấn Kiệt không đi học, nghe tụi nó nói đi chơi đâu đó. “ Thật hết biết với cái tên này….”
Tùng..tùng..tùng. Giờ giải lao, Nguyệt vội chạy xuống căn tin trường.
- Minh Nguyệt..tụi này ở đây. _ Tâm kêu lớn. Nguyệt quay lại, mỉm cười nhẹ nhàng:
-Vâng ạ. Chào các anh chị.
-Ừ..em muốn ăn gì? _ Phương hỏi
-Cho em 1 ly sữa nóng thôi ạ!
-Cái con bé này vẫn còn uống sữa à? _ Khánh nhanh nhảu nói làm Nguyệt đỏ mặt.
- Cái thằng này, kệ chớ..nhiều chuyện quá. _ Hoa nói đỡ cho Nguyệt
Cả bọn được một trận cười vì cuộc cãi vã như cơm bữa của Hoa và Khánh.
Trên đường vào lớp học có một đám con gái chận Minh nguyệt lại. Cô cầm đầu quát lên:
- Con nhỏ kia, rốt cuộc mày là cái gì mà lại thân thiết với Tuấn Kiệt và các anh chị đó vậy hả???
-Các người muốn gì? _ Minh Nguyệt lạnh lùng đến đáng sợ làm bọn kia thoáng bối rối nhưng vẫn gượng lại đanh mặt nói:
-Mày còn mặt dày à, mày có biết Hiền là bạn gái của Tuấn Kiệt không hả? _ Một con nhỏ lên tiếng.
Nguyệt đưa mắt nhìn xoáy vào cô tên Hiền, được gọi là bạn gái của Kiệt :
-Nếu tôi không tránh xa thì sao?
-Thì thế này nè cưng. _ Nói rồi con nhỏ tên Hiền giáng cô Nguyệt một tát vào má.
Làm cho Nguyệt cũng khá bàng hoàng, từ nhỏ giờ có ai dám đánh cô đâu. Minh Nguyệt quay lại giáng cho Hiền một tát làm cô té xuống, lành lùng nói:
- Đừng bao giờ đụng tới tô, nếu không cô sẽ phải hối hận…_ Chưa kịp dứt lời thì có tiếng vang lên:
- Bạn làm gì vậy hả?
Thì ra là Tuấn Kiệt sau khi quay lại trường thì nhận được điện thoại của Hiền để gặp mặt và chỉ chứng kiến cảnh Nguyệt tát Hiền.
Minh Nguyệt nhìn Tuấn Kiệt rồi quay sang bọn con gái đang cười hả hê. “Hay lắm, thì ra là do các cô bày trò này à, các cô sẽ nhận lấy hậu quả” . Rồi chẳng cần giải thích lạnh lùng bước đi. Tuấn Kiệt gọi lớn:
- Minh Nguyệt, bạn không quay lại xin lỗi Hiền à.. tôi thật không ngờ.
Nguyệt khựng lại nhưng rồi vẫn bước tiếp. Tuấn Kiệt đỡ Hiền đứng dậy, còn cô kia thì vẫn ngả nhào vào người Kiệt để kể tội về Nguyệt. Về phần Tuấn Kiệt đanh mặt lại nhưng không chạy theo Nguyệt mà quay lại đưa Hiền về lớp.
* Liệu hiểu lầm có được hóa giải..cả hai có nhận ra tình cảm của mình..??????
Tối đó cả hai đều trằn trọc không ngủ được. Tuấn Kiệt thì cảm thấy có lỗi khi lớn tiếng với Minh Nguyệt. Còn cô bị oan ức mà chẳng ai hiểu cho. Sáng hôm sau, cô đến lớp với vẻ mặt bơ phờ vì thiếu ngủ. Thanh Phương và mấy anh chị đều chạy lại hỏi thăm:
- Minh Nguyệt, em làm sao mà đôi mắt sưng lên hế kia?_ anh Khánh hỏi
- Dạ, không sao đâu ạ..tại em bị mất ngủ..hihi_ Nguyệt vội cười hòa
- Nguyệt à, em………_ Thanh Phương định nói gì nhưng nhìn ánh mắt của Minh Nguyệt thì lại thôi.
Cô bước vào lớp thì tụi con Hiền lại chận cô lại, lớn tiếng:
-Hôm qua cảm giác thế nào cưng..hahaha ??
-Cô tốt quá…Nguyệt trừng mắt
-Có nằm mơ mày cũng không biết là màn kịch hôm qua là tụi tao dựng lên để qua mắt a Kiệt..haha._ Nó lại cười to.
Nhưng có ngờ đâu đúng lúc Kiệt đã vào lớp và nghe thấy tất cả, cậu tức giận:
-Thì ra là các cô à, giỏi quá nhỉ, các cô dám giỡn mặt với tôi à?
Tất cả quay lại, và ngạc nhiên nhất là tụi con Hiền, nó tái mặt:
-Anh Tuấn Kiệt à, tất cả không như anh nghĩ đâu, là nó, chính là nó đã bày ra mọi chuyện đó.
-Đến nước này cô còn dẻo miệng, tôi thật sai lầm._ Kiệt lạnh lùng nói rồi quay sang Minh Nguyệt:
- Tụi mình ra ngoài nói chuyện lát._ Không đợi Minh Nguyệt đồng ý, cậu kéo đi luôn. Ra tới hành lang thì:
- Cậu thả tay tôi ra coi, đau quá đó._ Minh Nguyệt nhăn mặt nói
-Mình xin lỗi,. xin lỗi không nên nghi ngờ cậu Nguyệt à?_ Tuấn Kiệt khẩn thiết
-Được rồi, cậu chỉ là bạn tôi thôi, có cần giải thích đâu._ Nói rồi cô lạnh lùng bỏ đi
-Nhưng……….._ Tuấn Kiệt sững người, “chỉ là bạn thôi sao”
Chiều hôm đó tan học, cả hai đều gặp nhau dưới sân trường cùng các anh chị 11A4. Thanh Phương nói:
- Nguyệt với Kiệt mai cuối tuần có rảnh không..đi chơi với tụi chị.
-Dạ?? Chị nói sao?? Đi chơi hả? _ Cả hai cùng đồng thanh hét lên.
-Im ngay, hai đưa làm gì mà la to thế? _ Anh Tâm hỏi xen chút bất ngờ
-À, nhưng em còn phải học bài._ Minh Nguyệt từ chối khéo.