WapHay.Xtgem.Com
Wap Hay - Wap Miễn Phí
» Tải game đế chế Java - Android
» Tải game contra mobile Java - Android
Hắn về nhà định kiếm nó để pha macchiato (nhưng thật ra là hắn muốn nói chuyện với nó) nhưng gõ cửa phòng không có ai trả lời, mở cửa phòng thì không thấy nó ở đâu. Hắn thấy hơi lạ bình thường giờ này là nó ở nhà rồi. Hắn đi xuống nhà hỏi ông quản gia
- Gui đầu rồi bác?
- À nó ở lại nhà chị nó chơi rồi!
- Vậy à....

Không biết sao bây giờ hắn muốn macchiato biết bao, hắn đành tự làm cho mình thôi. Nhưng khi vừa uống một ngụm hắn cảm thấy không ngon tí nào.

Ly của nó làm tuy vị không ngon nhưng có cái gì đó rất ấm áp, ngọt ngào giống mẹ nó từng làm. Hắn thích macchiato cũng có lí do, từ nhỏ mẹ hắn thường làm macchiato cho hắn, nên hắn rất thích
- Mẹ ơi! Sao mẹ làm ngon dữ vậy?_cậu bé vừa uống vừa hỏi
- Đó là vì mẹ dành tình cảm của mình vào nó đấy!
- Tình cảm là gì vậy mẹ?
- Ừm... Tình cảm là một thứ gì đó mà một người nào đó dành cho người khác giống như là mẹ yêu con vậy đóa!
- Thì ra là vậy mai mốt con sẽ lấy người làm ly macchiato đầy tình cảm cho mẹ xem!
- Ừ!!

Hắn nhớ đến lời hứa của mình, lấy người sẽ làm ly macchiato tình yêu, đã bao nhiêu người làm nhưng hắn không cảm thấy gì nhưng khi uống do nó làm hắn cảm thấy ngọt ngào chẳng lẽ...hắn thích nó nhưng còn Nana thì sao người mà hắn rất yêu sâu đậm. Hắn dừng suy nghĩ khi có tiếng chuông điện thoại, hắn nhìn thấy tên Nana, nhấc điện thoại
- Alo
- Anh à! Ngày mai anh với em đi công viên chơi được không?
- Nhưng anh mệt lắm!
- Đi mà! Em năn nỉ anh đó!
- Thôi được rồi!
- Yêu anh!
Hắn đành chấp nhận đi với cô vào ngày mai thôi nhưng vẫn không ngừng suy nghĩ về nó. Hắn mệt mỏi đi ngủ để còn đi chơi ngày mai nữa.

Còn nó thì sao? Nó với chị nó vẫn đang tám với nhau.
- Em này, ngày mai đi chơi công viên với chị không?
- Đi sao hổng đi mà rủ anh Aaron đi chung nhe!
- Em này...cũng được_Hebe nói mà mặt lạnh tanh
- Nói vậy chứ trong lòng thích lắm chứ gì?
- Chọc chị này_Hebe lấy gối đánh nó hai chị và để lại một bãi chiến trường là một đống lông đầy phòng. Rồi hai chị em ngồi cười rồi đi ngủ lun. Ngày mai như thế nào đây?

Hebe dậy từ sớm chỉ còn nó thôi, vì biết hôm nay khỏi phải đi học nó thưởng cho mình một giấc ngủ nướng. Chị nó thấy khuôn mặt nó vậy cũng không muốn đánh thức nó. Cô đi xuống phòng rồi làm bữa ăn sáng cho cả hai, cô mới nhớ là chưa mời Aaron nữa. Cô vội chạy lấy điện thoại gọi. Aaron đang ngủ thì nghe có tiếng điện thoại nên hơi bực mình nhưng khi thấy hiển thị số của Hebe thì mừng rỡ
- Alo
- Anh à! Hôm này anh có rãn không?
- Chi vậy?
- Em với Gui định rủ anh đi chơi!
- Mà ở đâu?
- Công viên.
- Mấy giờ đi
- Chắc khoảng 8h45 tại Gui đang ngủ chưa dậy.
- Ừ một hồi anh qua đón hai em
- Bye anh!

Hebe thì hơi mừng vì mời được Aaron, còn Aaron thì khỏi nói còn mừng hơn Hebe vì đây là cuộc đi chơi lần đầu của anh chàng, anh chàng biết thế nào Gui cũng sẽ tác hợp anh với Hebe thôi nên anh chuẩn bị rất kĩ càng.

Còn nó thì nghe được mùi hương thơm hấp dẫn, bụng nó kêu lên. Nó chẳng muốn dậy tí nào nhưng đói bụng kiểu này thì sao mà ngủ. Nó đành mệt mỏi vươn vai vào nhà VSCN sau đó chạy xuống lầu thì thấy bữa ăn thịnh soạn đang đói nữa nên nó ăn ngấu nghiến lun. Nhìn cái bụng căng tròn của mình, nó no lắm rồi.
- Aaron sắp qua đón chúng ta đó em mau thay đồ đi!
- Em biết rồi_nó lon ton chạy lên lầu thay đồ (thật ra nó với Hebe có kích cỡ giống nhau nên nó mặc đồ của Hebe)

Hebe diện bộ đồ trông vô cùng năng động

Gui mặc đồ đơn giản nhưng vô cùng dễ thương.
Rồi có tiếng chuông cửa, Hebe biết là Aaron nên vội mở cửa. Trước mắt cô là một Aaron vô cùng bảnh trai đang đứng trước cửa

- Mình đi được chưa?_anh nhẹ nhàng hỏi
- Ừ chúng ta đi thôi! LET'S GO!
Ba người vào xe của mình rồi bắt đầu tiến tới công viên. Còn hắn bây giờ cũng chuẩn bị đi đón Nana.
- Anh đợi lâu chưa?
- Không anh cũng mới tới thôi mình đi được chưa?
- Ừ!
Thế là bây giờ có tới 5 người đang cùng tiến về một nơi rồi nó với hắn như thế nào? Chap sau sẽ là một bất ngở! Có bạn nào đoán được không?
Bốn chiếc xe dừng lại ngay công viên, ba người tụi nó bước vào công. Nó mới bước vào là chạy nhảy như con khỉ tại ham chơi quá mà!
- Chị ơi! Mình đi cái này đi_nó chỉ vào tàu lượn siêu tốc đang chạy
- Ừ mình đi cái này đi!_chị nó đồng ý ngay vì cũng ham chơi. Tội nghiệp chỉ có mình Aaron thôi anh chàng sợ độ cao cũng chẳng ham gì mấy trò chơi như thế này nhưng cũng đành cấp nhận vì muốn làm Hebe vui (đúng là vì tình).
Nó không ngừng ở trò chơi nào hết, cứ chơi xong một trò là nó chạy đi chơi tiếp làm hai người ở phía sau đi không kịp với vận tốc của nó.
- Gui ơi! Mình nghỉ một chút đi, đi kiểu này chắc chết sớm_Hebe than thở
- Em đâu có thấy mệt đâu!
- Em hổng mệt mà chị mệt! Đi thì đi một mình đi chị hết đi nổi rồi!
- Hay là chị nghỉ ở đây đi em với anh Aaron mua nước cho!_nó định rủ Aaron rồi chỉ kế cho anh chàng
- Anh này! Một hồi em xin đi chơi riêng rồi hai người từ từ mà tâm tình nhe!
- Cảm ơn em nhe! (Truyện hay được post tại WapHay.Xtgem.Com)
Nó với Aaron đi mua nước, nhưng không ngờ đã có người đã thấy nó chính là hắn.
Hắn với Nana đang định mua nước uống thì hắn để ý thấy Aaron còn bên cạnh là một cô gái xinh đẹp hắn nhìn thấy nụ cười đó hắn nhận ra đó là nó. Đầu hắn hiện ra muôn vàn câu hỏi. Tại sao nó lại ở đây? Tại sao nó lại xinh đẹp như vậy? Và điều quan trọng nhất mà hắn thắc mắc Tại sao nó lại đi với Aaron trong bộ dạng như vậy? Chẳng lẽ hai người là người yêu đó là câu trả lời của hắn. Thì ra ẩn sau khuôn mặt xấu xí đó là khuôn mặt vô cùng xinh đẹp. Nhưng tại sao cô ta lại che vẻ mặt đó_hắn mãi suy nghĩ thì có giọng nói vang lên
- Anh có sao không?_nãy giờ thấy hắn đang suy nghĩ cái gì đó nên Nana hơi thắc mắc
- À...anh không sao, thôi tụi mình đi thôi!_hắn sẽ tìm câu trả lời sau
- Ừ em muốn vào nhà hàng đó ăn!_cô chỉ tay vào nhà hàng sang trọng đó
- Ừ mình đi thôi!
Trùng hợp thay, đó cũng chính là nơi nó định tác hợp cho hai anh chị mình. Nó bước vào, tay nắm chị nó kéo xuống bàn
- Anh chị kêu đi!_rồi nó nháy mắt với Aaron
- À em muốn đi vệ sinh một chút!_nó giả vờ đi vào nhà vệ sinh để không cản trở hai người nhưng khi đi nó thấy hắn đang ngồi với Nana lòng nó lại đau thêm một lần nữa. Nó cố tự nhủ với mình là nó chẳng sao đâu nhưng sức người cũng có hạn nó chạy ra khỏi nhà hàng rồi ngồi xuống một băng ghế đá nó ngồi khóc.
- Hebe này! Thật ra thì anh yêu em!
- Cái gì??_cô hét lên vui sướng
- Anh nói thật hả?
- Thật! Em định trả lời sau
- Thật ra thì em cũng yêu anh!
Hai người mừng rỡ khi biết đối phương của mình thích nhau. Còn hắn sau khi đi với Nana xong, hắn bảo muốn ra ngoài hóng gió một tí. Đang đi thì hắn thấy nó đang ngồi mặt thì ngước lên trời nhìn những vì sao nhỏ bé. Trên khuôn mặt ấy, những giọt nước mắt đang rơi dài trên đôi má bầu bĩnh hắn thấy mà lòng đau xót. Hắn muốn lại dỗ dành nó lắm nhưng không được vì khi hắn định lại thì Aaron đã đến theo lời của Hebe
- Sau nãy giờ Gui chưa đi ra vậy?
- Anh cũng không biết!
- Anh cứ ngồi ở đây em vào nhà vệ sinh kiếm
- Ừ em đi đi!
- Chết rồi anh ơi Gui nó không ở đây!
- Nó đi đâu rồi
- Hay là em ở đây đi anh kiếm cho
- Ừ!!
Sau một hồi tìm kiếm, cuối cùng anh thấy nó ngồi một mình đang khó c. Anh lại an ủi nó
- Sao em lại khóc vậy?_nó giật mình khi có giọng nói bên tai, nó nhận ra là Aaron nhưng nó không trả lời mắt vẫn nhìn lên trời
- Có phải là hắn phải không?
- Ừ em thấy hắn đi với Nana hai người trông có vẻ rất vui!
- Em đừng buồn nữa Hebe thấy sẽ không vui đâu!
- Em cố gắng rồi nhưng nước mắt vẫn cứ chảy ra!
- Thôi em đừng khóc nữa lau nước mắt đi. Rồi anh nói chuyện cho nghe!
- An muốn nói gì?
- Em có còn là Gui? Em không nói tình cảm của mình cho hắn nghe à?
- Thôi em bỏ cuộc thôi
- Em sẽ bỏ cuộc ư? Đó là điều mà Gui luôn làm ư?
-.......
- Em nhớ em đã dạy anh cái gì không? Không có thứ gì trên đời này mà chúng ta không làm được! Chỉ cần chúng ta không ngừng cố gắng
-.....
- Anh nghĩ em chẳng phải là một con nhóc lúc nào cũng bỏ cuộc
- Anh nói đúng! Em sẽ không buồn nữa vì em là GUI_nó lau đi những giọt nước mắt
- Thế mới là em chứ!
- Mà anh với chị Hebe sao rồi?
- Hai anh chị vừa mới tỏ tình cô ấy đồng ý rồi!
- Chúc mừng anh nhe!_nó cười lên. Nhưng nó không hề biết rằng có người đang đau buồn vì nụ cười đó đây. Tại sao khi nãy em còn khóc mà bây giờ khi gặp hắn em lại cười tươi thế?_hắn đau buồn lặng lẽ bỏ đi.

Thế là kết thúc của một chuyến đi chơi. Hắn biết thêm nhiều về nó cũng biết rằng mình không còn cơ hội nữa. Còn nó nhớ lại cảnh hắn với Nana nó buồn lắm nhưng chị nó và Aaron đã nói những lời làm cho nó cảm thấy vui lắm.
- Dạ cháu chào ông cháu mới về!
- Cháu về rồi à? đi chơi vui không?
- Dạ vui ạ! Thưa ông cháu lên phòng!
Nó bước lên lầu thì gặp hắn
- Cô về rồi à?
- Ừ có gì không?
- Không có gì cô về phòng đi_nói rồi hắn bỏ đi.
Nó mở cửa phòng, nó ngã mình trên chiếc giường thân yêu. Hôm nay là một ngày mệt mỏi đối với nó, nó không thể loại bỏ hình ảnh của hắn ra khỏi người nó. Sao yêu lại khổ như vậy?_nó thầm nghĩ. Nó muốn quên hết mọi chuyện, nó bước vào phòng tắm rồi leo lên giường ngủ lun. Nó nhắm mắt nhưng đầu nó vẫn hoạt động, nó nên làm gì đây? Một là nó nói ra tình cảm của mình hai là nó bỏ cuộc. Nó nhớ đến mục đích ban đầu của mình, loại bỏ cuộc hôn nhân nhưng bây giờ nó lại không muốn như thế! Ông trời thật trớ trêu!

Hắn cũng về phòng, nằm trên giường suy nghĩ về ngày hôm nay. Hắn gặp nó, khuôn mặt bầu bĩnh, nụ cười tinh nghịch, đó là hình dáng thật của nó. Tim hắn lại đập rộn ràng khi hình ảnh của nó luôn xuất hiện trong đầu hắn. Hắn nói là mình sẽ bỏ cuộc nhưng trái tim hắn đang phản bội hắn. Đêm nay, một đêm thanh gió mát, hình như ai cũng chì vào giấc ngủ chỉ còn có hai người nằm trằn trọc cả đêm. Họ tuy khác nhau nhưng đều có chung một suy nghĩ: Mình nên tiếp tục hay bỏ cuộc?

Một buổi nắng sớm lại bắt đầu, nó thì đêm qua có ngủ được đâu vả lại nó chẳng muốn gặp hắn nên đã dậy từ sớm. Nó nhờ dì Hai làm dùm ly macchiato cho hắn rồi nó lấy xe đạp đi luôn. Khác với nó, hắn tới gần sáng mới ngủ được nên có thể nói bây giờ hắn vẫn còn ngủ. Nghe mùi macchiato, hắn bật ngồi dậy uống một ngụm. Không phải vị nó thường làm, thắc mắc hắn đi xuống nhà hỏi ai đã làm
- Dì Hai, ai làm ly macchiato này vậy?
- Là dì làm đó, Gui nhờ dì.
- Cô ấy đâu rồi?
- À nó đi học rồi!
- Vậy à..._hắn trở lại phòng mình, chẳng lẽ nó ghét gặp hắn như thế ư? Hắn cũng chuẩn bị đi học, và lần này hắn phải đón Nana đi học. Đến trường, nó bước vào lớp ngồi vì hơi mệt nên nó gục đầu xuống ngủ. Nó ngủ được một chút, thì lại có tiếng bàn tán từ hội bà tám, nó chẳng muốn ngẩng đầu lên tí nào nhưng như vậy thì làm sao mà ngủ? Trước mặt nó là hắn đang đi với Nana, trông họ thật đẹp đôi, lòng nó lại đau. Nhưng nó đã hứa với Aaron và chị nó là nó sẽ luôn cười tươi dù chuyện gì có xảy ra. Nó hít một hơi, rồi bắt đầu trở lại Gui như bình thường. Đánh trống vào học, hôm nay cô giáo chủ nhiệm giới thiệu một bạn mới nó biết chắc ngay là chị nó chứ đâu nên nó cười tươi lắm.
- Hôm nay lớp chúng ta có một bạn mới, em vào đi!
Hebe bước vào, trước mặt mọi người là một cô nàng xinh đẹp hiền từ nên cả lớp reo lên
- IM LẶNG! Em tự giới thiệu về mình đi!
- Xin chào mọi người mình tên là Hebe rất vui được gặp mọi người!_cô còn khuyến mãi một nụ cười thiên thần nữa làm đám con trai trong lớp ai cũng phung ra máu.
- Được rồi em bước xuống ngồi kế Gui đi ( Aaron ngồi ở ngoài, Hebe ngồi ở giữa, Gui bên kia kế bên là hắn)
Hebe bước xuống nhìn thấy em mình nở một nụ cười
- Chị giới thiệu ấn tượng ghê! Làm em cũng sợ!_nó chọc
- Chứ chị mà làm phải khác người chứ!
- Có chị chắc lớp nhiều bạn phải vào bệnh viện thôi!
- Sao vậy??
- Vì bị bệnh thiếu máu!!\
- Thôi chọc chị hoài!
Tiết học cũng bắt đầu, nó không quan tâm hắn nữa chỉ lo tám với chị nó thôi. Hắn cũng để ý cách nó nói chuyện rất là thân thiết nên cứ Hebe là bạn thân (nhưng rồi tới lúc biết đó là chị vợ sẽ khổ đây). Giờ ra chơi đến, nó giới thiệu chị nó với ya tou
- Chào chị em là Ya tou!
- Còn chị là Hebe chúng ta gặp nhau ở siêu thị đó!
- Em nhớ rồi!!
- Hai bà thôi phần giới thiệu đi em đói muốn chết rồi nè!
- Chết đi!!_hai người đồng thanh
- Nhìn mặt hiền vậy mà bảo người ta đi chết à!
- Bà có hơn tụi tui đâu!_ya tou
- Thôi chúng mình xuống căn teen đi!
Ba người xuống cănteen, ngồi xuống bàn, ba người lại bắt đầu tám. Chưa yên được bao lâu, thì con Lyly xuất hiện đi lại chỗ Nana, không may là lúc này hắn đang ở phòng giáo viên để nhờ chút chuyện
- Mày gan nhỉ dám đi với anh Wangzi đến trường lun đó!
- Các người là ai?
- Mày không cần biết, chỉ biết rằng dám đến gần Wangzi là chết với tụi tao!
- Tui không tránh thì sao?
- Mày dám ư? Bây đâu đánh nhỏ đó cho tao!_cả cănteen không ai dám chống đối tụi Lyly nên không ai dám cản cuộc đánh nhau này trừ tụi nó ra.
Nó đi lại nói
- Tránh xa Nana ra!
- Tao không tránh thì sao, tốt nhất là mày đừng liên quan đến không thôi tao xử mày luôn!
- Cô dám không?
- Con này gan nhỉ, đánh nó luôn!
Bây giờ nguyên một đám nữ xông lên đánh 4 nhỏ nhưng điều chúng không ngờ là nó với chị nó và ya tou rất giỏi võ. Nó và chị nó thì khỏi nói rồi nhưng ya tou thì...Nó thấy ya tou ra những đòn karate thì biết ngay cô nàng cũng là dân không vừa đây. Cuối cùng đương nhiên thắng lợi thuộc về tụi nó
- Đông vậy mà ba người đánh không xong_hắn lên tiếng. Mọi người xoay lại nhìn hắn, nãy giờ hắn chứng kiến toàn bộ định xông lên đánh tiếp nhưng chưa kịp thì tụi nó đã xử xong rồi.
- Em có sao không?_hắn ân cần hỏi Nana. Nó nghe rồi nó bỏ đi, hắn thật vô tâm này nó bị một đứa lấy gậy đập vào lưng tuy nó ra vẻ không sao nhưng nó đau lắm dù gì nó cũng là con gái mà. Chị nó biết chứ chị em mà, cũng di theo nó.
Ở trên sân thượng, nó lại khóc không phải vì đau ở lưng mà ở trái tim. Nó cố gắng lắm nhưng nó không chịu được. Chị nó thấy lại an ủi nó
- Em có sao không?
- em ko sao.
- Nói láo, mới nãy có đứa đánh vào lưng em phải không?
- Chị biết à?
- Chị là chị em mà!
- Chị ơi em đau quá! em không muốn ở đây đâu!
- Em muốn về nhà không?
- Chị nói thật hả?
- Thật em ở đây cũng lâu rồi cũng đến lúc về thăm gia đình chứ!
- Chị nói đúng!_nó rạng rỡ cười khi biết mình sắp gặp lại người trong gia đình rồi.

Nó vào phòng ông, nó thưa
- Ông ơi chắc cũng đến lúc cháu nên đi rồi!
- Sao cháu muốn đi vậy?
- Dạ cháu hơi nhớ nhà và...
- Cháu thích Wangzi phải không?
- Sao ông biết?
- Ta giỏi nhìn mặt người và mặt cháu đã nói lên điều đó!
- Cháu thích Wangzi nên cháu muốn anh ấy được hạnh phúc và kết hôn người mình thích nên....cháu muốn hủy hôn ước này.
- Cháu thật lòng muốn vậy ư?
- Vâng cháu đã quyết định rồi!
- Thôi được ta sẽ chiều ý cháu!
Nó bước ra khỏi phòng mà không hề để ý đến nụ cười của ông
- Ta nghĩ cháu không đơn phương đâu nhưng ta cũng muốn dạy một bài học cho thằng cháu ngốc đấy! Nhưng cháu đi ta sẽ buồn lắm đây cũng tại thằng cháu ngốc nghếch đó!
Nó bước lên lầu, mở vali nó quăng đồ đạc vào rồi mở cửa ban công để ngắm ngôi vườn này lần cuối. Nó rất tin vào những chuyện tình yêu cổ tích, những huyền thoại nó cứ mong tình yêu của mình sẽ như vậy chứ nhưng số phận đã như vậy nó làm gì được chứ!
Nó nằm trên giường cố dụi mình vào cơn ngủ, ngày mai nó đi rồi. Sáng tinh mơ, nó dậy nhìn mọi thứ xung quanh vẫn giống như hằng ngày, lần này nó muốn pha ly macchiato cho hắn, đặt ly xuống bàn nó nhìn khuôn mặt hắn
- Tạm biệt!_nó nói nhỏ
Nó bước xuống lầu gặp dì Hai
- Dì ơi! Con đi nhé!
- Nhớ bảo trọng nghe!_nó ôm chầm lấy dì, tuy không phải là ruột thịt nhưng nó coi dì Hai như người mẹ thứ hai của nó.
- Ông ơi! Con đi đây_nó vẫn ôm chầm ông quản gia.
Rồi nó bước khỏi căn nhà, nhìn môt lần nữa nơi mà nó ở bao lâu nay, nước mắt nó rơi. Tạm biệt nhé!_nó thầm nói. Nó lên máy bay trở về quê hương thân yêu của mình. Hắn đột nhiên rơi nước mắt, không ai hiểu vì sao thật ra hắn mơ thấy một giấc mơ nó bỏ đi hắn vớ tay kéo nó lại nhưng càng ngày nó càng xa hắn. Hắn mở mắt, hắn vui mừng rằng đó chỉ là một giấc mơ. Nhìn thấy ly macchiato, hắn uống hắn cảm nhận được đây là do nó làm lại một lần nữa nước mắt lại rơi trên má hắn. Hắn không biết vì sao nhưng khi uống hắn cảm nhận được cái gì đó rất buồn, lòng hắn đau lắm. Như thường lệ hắn vẫn bước xuống nhà, ăn sáng như mọi thường, không thấy nó
- Gui đâu rồi dì?
Dì Hai nhìn nó không trả lời vì trước khi đi nó đã dặn mọi người không nói gì với hắn như trở lại cuộc sống ban đầu trước khi nó đến.
Hắn ngạc nhiên vì hỏi ai trong nhà cũng không trả lời nhưng hắn cũng chẳng bận tâm mấy. Hắn đến trường. Lần này thì thật kì lạ, Aaron, Hebe và nó biến mất tiêu cứ như họ chưa từng ở đây vậy. Nhà Gui đã cho bịt đầu hết các nguồn thông tin rồi. Suốt tiết học, hắn không tập trung vào bài đầu hắn bây giờ chỉ còn hình ảnh của nó thôi. Hắn cô gắng moi thông tin về nó nhưng vô ích thôi. Ngày tháng dần trôi qua, hắn ngày một suy yếu vì nỗi nhớ nhung của mình dành cho nó. Hắn sống như bất cần đời khi không có nụ cười của nó, không có nhưng trò tinh nghịch mà nó thường làm. Hằng đêm, mỗi lần hắn ngắm khu vườn hoa hồng này hắn lại nhớ đến nó chẳng lẽ nữ chủ nhân này đã đặt tình cảm của mình vào khu vườn này và chỉ có mình hắn cảm nhận được hay sao?
Nó ở bên Mĩ cũng chẳng kém gì nhưng đỡ hơn hắn vì nó có gia đình luôn quan tâm đến nó nên nó cảm thấy yêu đời hơn hẳn. Nó muốn mình nhanh thành tài để giúp đỡ ba mẹ - đó là mục tiêu của nó. Tuy vậy nó vẫn nhớ đến hắn, không biết bây giờ hắn sông như thế nào nhỉ?
Nana biết rõ trái tim của hắn không còn thuộc về cô nữa vì khi ở với cô đôi mắt hắn đang ở nơi nào đó (nơi mà có nó). Cô không muốn chuyện này kéo dài nữa, cô thà để anh hạnh phúc còn hơn để ba người cùng khổ. Cô hẹn anh ra vườn trường
- Wangzi em muốn chia tay với anh!
- Sao em lại nói như vậy?
- Bởi vì em biết anh không hề yêu em!
-.....
- Anh thích Gui phải không?
- Em biết ư?
- Em nhì thấy đôi mắt anh vui cỡ nào khi nhìn thấy cô ấy mà! (thật ra lúc ở cănteen nó cứ nghĩ rằng hắn không quan tâm nó, nhưng nó đâu biết rằng anh hỏi Nana nhưng đôi mắt lại nhìn nó).
- Em nghĩ anh nên theo đuổi tình yêu của mình đi!
- Nhưng anh không hề biết cô ấy ở đâu!
- Vậy hãy bắt đầu từ nơi mà anh với cô ấy gặp nhau!
- Sao anh không nghĩ ra nhỉ, cảm ơn em rất nhiều!
Hắn bỏ đi để lại một cô gái đang rơi lệ
- Tạm biệt anh tình yêu của em!
Hắn tức tốc chạy về nhà để gặp mặt ông nó
- Ông ơi! Cháu có chuyện muốn nói với ông!
- Là chuyện của Gui phải không?
- Sao ông biết?
- Ta muốn hỏi cháu một câu, cháu trả lời thật nhé! Cháu có yêu Gui không?
- Dạ..cháu yêu Gui!
- Vậy là được rồi Gui bây giờ đang ở bên Mĩ đó!
- Sao cô ấy lại ở bên Mĩ?
- Thật ra nó là vị hôn thê của cháu đó!
(Bạn đang đọc truyện tại VietNamBay.Net)
- Cái gì?? Sao ông không nói với cháu?
- Gui dặn ông không được nói nhưng dầu sao nó cũng đòi hủy hôn rồi.
- Ông làm chưa?
- Tất nhiên là chưa bởi vì ta biết cháu thích nó mà!
- Cháu mau đi đi ta đã chuẩn bị hết rồi!
- Cảm ơn ông!_hắn ôm lấy ông rồi chạy đi
- Tuổi trẻ thời nay thật là!_ông nhìn bóng hắn mất dạng mà cười.
Hắn đang ở trên máy bay, nóng lòng rất muốn gặp nó sau những ngày tháng nhớ mong.
Bây giờ tại sân bay có một chàng trai vô cùng phong độ nụ cười rạng rỡ khiến ai cũng phải ngắm nhìn. Trước khi đi, ông nó đã đưa địa chỉ cho hắn, bây giờ nhiệm vu của hắn là tìm nhà thôi. Do có dự trợ giúp của ông hắn nên hắn đã được chuẩn bị xe, hắn tức tốc phóng xe đi.
Dừng xe lại, trước mặt hắn là một căn biệt thự to lớn, hắn nhấn chuông rồi có một ông lão bước ra mở cửa.
- Xin lỗi cậu muốn tìm ai ạ?
- Dạ cho cháu hỏi đây có phải là nhà của tiểu thư Gui không?
- Cậu quen tiểu thư à?
- Vâng cháu có thể gặp được không?
- À mời cậu vào nhà!
Hắn bước vào ngôi nhà sáng sủa, sang trọng,
- Ai đến vậy?_một người đàn ông khác hỏi
- Dạ là một chàng trai kiếm tiểu thư ạ!
- Cháu là...._ông nhìn hắn và nhận ra hắn.
- Vâng cháu là Wangzi!
- Ồ mời cháu vào chơi!
- Cảm ơn chú! Dạ Gui đâu rồi chú?
- Nó đi học chưa về nhưng cháu kiếm nó có chuyện gì không?
- Cháu muốn đem cô ấy trở về bên cháu.
- Hả? Ta tưởng cháu không thích nó chứ?
- Ai nói thế?
- Thì nó nói, nó muốn hủy hôn ước này!
- Đúng là đồ ngốc_hắn thầm rủa nó_Thật ra thì cháu cũng thích Gui tại cô ấy không biết thôi.
- Thôi được coi như ta đồng ý nhưng thuyết phục được nó hay không là một chuyện đấy!
- Cháu nhất định sẽ làm được!
- Cháu rất quyết tâm đấy! Bây giờ chắc Gui cũng sắp tan học rồi cháu đến đón nó đi!
- Cháu cảm ơn ông!
Hắn bước vội ra nhà và đến ngôi trường như lời ba Gui bảo. Trước mặt hắn là ngôi trường to lớn, hắn thấy nó đang đứng với Aaron cười nói vui vẻ, máu ghen trong hắn nổi lên hắn bước lại kéo nó về phía mình rồi nói
- Đây là vị hôn thê của tôi anh tránh ra!
Nghe câu nói của hắn, aaron cười lên còn nó thì đỏ mặt. Hắn ngơ ngác nhìn hai người bây giờ hắn như là một trò cười vậy.
- Cậu làm gì mà dữ vậy tôi có vợ rồi nhe!
Nó đánh vào bụng hắn rồi bỏ đi
- Ngu gì mà ngu dữ vậy!_nó nói thầm.
Hắn thấy nó bỏ đi cũng lẽo đẽo theo .
- Gui đợi anh với!_hắn nói với theo.
- Sao anh lại ở đây? Còn Nana thì sao?
- Anh chia tay rồi anh chỉ YÊU một mình em thôi!
Nó quay đầu lại đưa đôi mắt sững sờ nhìn hắn
- Anh vừa nói cái gì cơ?
- Anh nói là anh yêu em!
- Anh nói thật ư?
- Thề nói láo chết liền!
- Em tin rồi_nó phì cười
- Vậy em có yêu anh không?
- Ừm...em yêu anh_nói nói lí nhí. Hắn mừng rỡ ôm lấy nó
- Buông em ra, muốn em nget thở chết hả?
- Anh xin lỗi nhưng mai mốt em không được thân mật với Aaron nữa vì bây giờ em là vợ anh rồi!
- Ai là vợ của anh hả?
- Là em chứ ai!
- Mà Aaron là anh rể của em đó!
- HẢ?? Chết rồi vậy bấy lâu nay anh....
- Mai mốt cái gì cũng phải tìm hiểu rõ ràng đó !
- Ừ chồng nhớ rồi
Xin lỗi mọi người nhé, Bell (t/g) đang bị bệnh, sức khoẻ hơi yếu nên không thể post được. Hôm nay khoẻ lên một tí post cho mấy bạn phần cuối luôn bù cho tuần sau luôn đó.
Còn Quyên, chị giữ lời hứa rồi đó có gì thì em nhắn cho chị nhé!

Nó với hắn đi về nhà, nó vẫn giữ mình là thân phận osin vì nó chưa muốn mọi người biết. Hắn thì ậm ừ đồng ý với nó thôi biết sao giờ lời vợ không nghe thì nghe lời ai đây. Nó mừng rỡ bước vào nhà, ông quản gia ra mừng nó
- Gui cháu về rồi à?_ông mừng rỡ ôm nó
- Cháu nhớ ông quá chừng luôn_nó cũng không kém gì ông
Rồi hai ông cháu nói chuyện vui vẻ vào nhà, nó gặp dì Hai cũng giống ông quản gia dì Hai mừng lắm.
- Ai vậy?_giọng một người phụ nữ vang lên
- Dạ thưa bà chủ đây là Gui người làm mới đấy ạ.
- Là cháu ư? Ta nghe nhiều lời về cháu lăm đấy. Hôm nay có dịp gặp.
- Cháu cũng rất hân hạnh được gặp bác.
- À phải rồi Wangzi đây là bé Vân con bác Tư đấy. Nó là vị hôn thê của con đấy.
- Chào anh em là Vân_cô nàng đứng e thẹn nói, lần đầu gặp wangzi Vân đã bị sét đánh rồi
- Cái gì?? Vị hôn thê ư??_hắn hét lên
- Ừ ba mẹ mới hứa với gia đình bên đó đấy!
Nó nghe như vịt nghe sấm, chẳng phải đó là vị hôn thê của hắn mà? Sao bây giờ lại xuất hiện thêm một con nhỏ nào nữa. Nó không nói gì chỉ chạy lên lầu
- Mẹ ơi, mẹ hại con rồi_hắn chạy theo nó để lại bà mẹ chẳng hay biết gì nữa, mọi người chỉ lắc đầu thôi.
- Gui mở cửa cho anh đi_hắn đập cửa
- Anh đi đi_nó nói vọng ra
- Em tin anh đi mà anh chỉ có mình em thôi.
- Vậy cô nàng ở kia ở đâu ra hả?_nó nói như muốn khóc
- Anh thật sự không biết gì mà, em mở cửa đi
- Anh mà không đi tôi đi đấy
- Thôi được rồi_hắn buồn bã bỏ đi. Nó khóc, khóc cho số phận của mình cứ tưởng nó với hắn kết thúc tốt đẹp rồi nay lại có một cô Vân ở đây nữa chứ.
Hắn đập ầm cửa phòng, hắn lấy phone ra gọi ba hắn
- Alo
- Ba muốn giết con hay sao mà ba hứa hôn hả?
- Con chưa có bạn gái mà?
- Sao ba biết con chưa có, bạn gái bây giờ của con cũng là vị hôn thê mà ông nội hứa đấy!
- Sao ba chưa biết chuyện này?
- Con hổng biết tóm lại ba huỷ đi
- Ba không huỷ nếu con và bạn gái con bền vững thì cô nàng tự khắ sẽ đi
- Nhưng…
- Ba nói rồi đó.
Hắn tức giận ném máy vào tường, một tiếng “bốp” rõ ràng, hắn khuỵa xuống. Không hề biết có người nghe hết tất cả, nó đứng ở ngoài định nói chuyện với hắn thì lỡ nghe hết. Đúng là không phải lỗi tại hắn nhưng ba hắn như vậy thì hắn phải chịu, nó không thèm xin lỗi đâu. Rồi nó bước đi.
Sáng hôm sau, nó cũng như ngày thường chuẩn bị bữa sáng, ly macchiato cho hắn. Nhưng buổi ăn sáng không được vui như ngày thường, không có nhiều tiếng cười và những lời châm chọc của hắn nữa. Nó bình thản ăn không hề để ý đến những hành động của cô nàng Vân, có lẽ từ nhỏ nó đã được dạy không được biểu hiện cảm xúc.
- Anh Wangzi, ăn cái này nè!_Vân gắp vào bát Wangzi
Wangzi liền lập tức bỏ lại vào dĩa làm cô nàng hơi chạnh lòng nhưng vì tình yêu cô nàng cũng tỏ ra không giận cho lắm. Nó không chịu nổi nữa rồi, nó nhanh chóng bước ra xe rồi chuẩn bị đến trường. Chẳng lẽ trong lòng em lại không có hình dáng của anh sao?_hắn hỏi lòng mình.
Hắn muốn đi với nó đến trường lắm nhưng gặp phải cô nàng Vân này, hắn trốn không khỏi đi đâu cô nàng cũng đòi đi theo
- Đồ bám dai như đĩa_hắn nói làm cô nàng không dám ôm tay hắn nữa.
Nó đến trường như mọi ngày, nó ngồi vào chỗ (chị nó vẫn đang ở Mỹ với Aaron) nên nó ngồi một mình. Con nhỏ Vân bước vào lớp, thấy Wangzi ngồi với Nana thì liền tới chỗ đó
- Cô tránh ra để tôi ngồi với chồng chưa cưới.
Nana cũng chẳng biết gì hơn làm theo lời Vân, vì vậy bây giờ Nana ngồi với nó.
- Chào Gui
- Chào Nana
Rồi hai người nói chuyện với nhau rất vui vẻ, nó không thèm để ý đến hắn nữa vì nó có Nana nói chuyện cũng đỡ buồn. Còn hắn suốt tiết học hắn cứ nhìn nó, Vân để ý thấy
- Sao Wangzi cứ nhìn con nhỏ xấu xí đó nhỉ chẳng lẽ….nếu vậy mình chẳng tha cho nó đâu_cô nàng nghĩ thầm.
Nó như hằng ngày nhưng lần nó với Ya toi cùng rủ Nana đi ăn kem dù sao thì nó cũng rãnh về nhà thấy hắn với Vân nó cũng chẳng muốn ở nhà. Nó về nhà để thay đồ rồi ra chỗ hẹn với Yatou. Nó chạy lên lầu mở cửa phòng, nó lấy một bộ đồ rồi thay nó cũng chẳng nhớ nó mặc cái gì nữa chỉ biết khi thấy phòng hắn không có chủ nhưng tan học nãy giờ rồi mà nó thấy lạ lắm.
- Dì ơi! Wangzi đâu rồi?
- À thiếu gia đi với cô Vân rồi!
- Vậy à….
Nó buồn bã bước ra khỏi nhà đến chỗ hẹn
- Ê mày bị sao mà mặt mày như đưa đám vậy?_Ya tou cười đùa
- Tao có chuyện mà mày cứ đùa hoài!
- Là Wangzi phải không?_Nana
- Sao biết hay vậy?
- Gặp bà là chỉ biết đến trai thôi, nhớ là tôi nhường cho bà thì phải giữ cẩn thận đấy!
- Nhưng người ta có vị hôn thê rồi!
- Vậy mày tính bỏ cuộc sao?
- Không chỉ đợi hắn giải thích rồi xin lỗi thôi,.
- Cứ đợi tới già đi sao mày không nói trước?
- Tao là con gái nói trước còn gì nữa?
- Bướng vừa vừa thôi cô nương!
- Thôi chúng ta tới đây là để mua sắm chứ không phải chửi lộn bà tám.
- Ừ đi thôi.
Ba đứa đi hết cửa hàng này đến cửa hàng khác ai chứ tụi nó là trùm mua sắm luôn mà. Đi một hồi tụi nó mệt dừng vào một quán kem ở gần đó. Cô nhân viên đến hỏi
- Các em dùng gì?_cô đưa menu
- Tụi bây dùng gì?_ya tou
- Tao kem dâu_nana
- Còn tao kem socola
- Chị ơi lấy cho em hai kem dâu một socola
- Ồ chị xin lỗi kem socola cuối cùng dành cho bên đó rồi_cô nhân viên chỉ tay vào bên phía cuối góc, nó tròn mắt nhìn là hắn với Vân tại sao hắn lại đi chung với cô ấy chứ còn cười nói vui vẻ nữa
- Thôi chị cho em kem vani đi_nó nhẹ nhàng yêu cầu.
- Đó chẳng phải là…_yatou
- Ừ tao thấy.
- Sao Wangzi lại đi chung với nhỏ đó nhỉ?_nana
- Dù sao người ta cũng là vợ sắp cưới mà!
- Thôi tụi bây cứ chơi đi đừng lo về mấy vụ đó nữa!_yatou hùng hồn tuyên bố. Nó nghĩ lời của Yatou nói cũng phải tại sao nó lại buồn cơ chứ nó còn có bạn bè ở đây nữa mà nó nở nụ cười hôm nay nó sẽ chơi hết mình. Ba đứa tụi nó ăn lia lịa rồi rời khỏi quán, hắn nhìn thấy bóng dáng nó muốn đuổi theo nhưng cô nàng Vân thì vẫn đang ăn hắn không thể bỏ lại một mình được. Lòng hắn buồn, nhiều lần hắn muốn tìm cơ hội giải thích với nó nhưng lúc nào Vân cũng bám theo hắn làm hắn không gặp riêng nó được lần nào. Còn tụi nó thì chơi cả buổi, rồi tới đêm nó rủ hai người lai nhà hắn, đương nhiên hai người kia khỏi nói cũng đồng ý rồi. Ba đứa bước lên phòng nó, nhìn căn phòng rất sạch sẽ gọn gàng tại vì sở thích của nó rất kì lạ mỗi lần nó buồn nó sẽ quét dọn, sắp xếp đồ đạc ngăn nắp để vơi đi nỗi buồn. Nhưng mấy năm nay nó luôn cười tươi mà nên nó lười lắm, cỡ này nó buồn nên phòng ốc mới sạch sẽ chứ không thì như chuồng heo vậy đó.
- Gui này, tao thấy mày không bị cận thì phải?_yatou nhìn nó nói
- Sao mày lại nói vậy?_nó hết hồn vì tài tinh ý của yatou
- Tao nhìn qua kiếng mày thấy bình thường có bị gì đâu! Chẳng lẽ mày đang giả bộ à?
- Mày nói gì vậy?_nó hốt hoảng lùi đi khi thấy yatou tiến gần
- Nana giúp tao gỡ mắt kiếng đó ra!
Hai đứa chụm lại đòi gỡ mắt kiếng nó ra, nó ra sức chống cự mà hai con nhỏ này mạnh như trâu cuối cùng chiếc kiếng được tháo ra trước mặt tụi nó là một cô nàng xinh đẹp, quyến rũ.
- Mày đẹp vậy mà sao còn giấu?_yatou trầm trồ khen nó, đến sự việc này nó không giấu được nữa.
- Thật ra thì…._nó kể hết chuyện cho hai đứa bạn.
- Vậy mày là vị hôn thê của Wangzi hả?
- Hết rồi.
- Nhưng sao mày biết hôn ước đó bị huỷ?
- Chứ Vân ở đâu xuất hiện hả?
- Có người có tới hai vị hôn thê lận mà!
- Ừ hé sao tao nghĩ không ra.
- Vậy mày vẫn còn cơ hội trở thành bà Wang.
- Nhưng hắn như vậy thì….
- Này hay là tụi mình đi bar đi_ya tou
- Này tụi mình còn là vị thành niên đấy.
- Tao mới nghe A wei nói là tụi hắn tối nay sẽ đi bar đấy! Tối nay giải thích với hắn luôn.
- Ừ được đó_nana
- Trước tiên phải thay đổi mày thành người khác mới được.
Yatou với Nana ngồi trang điểm cho Gui rồi tụi nó bắt đầu đến bar. Tụi nó bước vào làm ai cũng sững sờ trước vẻ đẹp của tụi nó. Đây là lần đầu nó đến bar nên hơi lạ lẫm, tụi nó ngồi vào bàn cùng với tụi hắn. Nó hiện giờ mặc một chiếc váy ngắn đến đùi, lúc đầu nó đòi mặc váy dài nhưng tụi nó không chịu nó có cặp đùi dài trắng nõn thì phải khoe chứ cãi qua cãi lại nó bại trận đành cho tụi nó muốn làm gì thì làm.
- Hi!!
- Ồ cô nàng này là ai đây?
- Là bạn mới cứ gọi là Rose.
- Chào mọi người_nó cười tươi, bây giờ nó đang ngồi đối diện hắn, bên cạnh không ai khác là Vân
Hắn ngạc nhiên khi thấy nó vào, ai chứ hắn biết bộ dạng này của nó rồi nhưng hôm nay nó không vẻ ngây thơ hồn nhiên nữa mà thay vào đó là vẻ đẹp của người phụ nữ trưởng thành quyến rũ làm hắn không rời mắt được. Còn cô nàng Vân thấy hắn cứ nhìn Rose (tên nó) thì biết ngay hắn phải lòng nó rồi, máu sôi lên Vân nắm lấy áo hắn kéo vào người mình như muốn hôn hắn nhưng hắn nhanh tay lấy tay mình đẩy cô nàng ra nhưng việc xảy ra trong 5 giây nhưng cũng đủ để nó nhìn thấy như hắn đang hôn Vân. Nó không chịu được nữa rồi, nó bỏ chạy hắn rượt theo để lại cô nàng Vân không biết trời mây non nước nữa. Hắn nắm tay nó kéo lại, nó giựt tay mình ra quay người đối diện với hắn
- Xin lỗi nhưng tôi biết anh à?
- Anh biết em là Gui hồi nãy không có chuyện gì xảy ra cả.
- Tôi xin lỗi nhưng tôi không phải là người mà anh nói, xin phép anh_nó bỏ đi
- Sao em không tin anh chứ anh có làm gì sai đâu?
- Không có ư. Anh đi chơi với người con gái khác vậy mà anh nói yêu tôi ư?
- Anh đâu có muốn là cô ta đòi chứ bộ!
- Ít ra anh cũng phải nói cho tôi biết chứ!
- Em biết không dù Vân bám anh nhưng ít ra cô ta cũng chẳng bao giờ đối xử với anh như vậy.

Copyright © 2016 WapHay.Xtgem.Com
Design by Trái Tim Băng

The Soda Pop